Trang:Viet Nam Su Luoc 1.djvu/243

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Bước tới điều hướng Bước tới tìm kiếm
Trang này đã được phê chuẩn.
MƯỜI NĂM ĐÁNH QUÂN TÀU — 231
 

những quân-lính nhà Minh đã hàng thì đưa về Thiên-trường, Kiến-xương, Lý-nhân, Tân-hưng để nuôi-nấng tử-tế.

Vương đặt ra ba điều để răn các quan:

  1. Không được vô tình
  2. Không được khi mạn
  3. Không được gian dâm

Và lại dụ rằng những quân-lính ngày thường có tội không được giết càn, trừ lúc nào ra trận mà trái quân-lệnh thì mới theo phép mà thi-hành.

Vương lại đặt ra 10 điều để làm kỷ-luật cho các tướng-sĩ:

  1. Trong quân ồn-ào không nghiêm
  2. Không có việc gì mà đặt chuyện ra để làm cho mọi người sợ-hãi
  3. Lúc lâm trận nghe trống đánh, thấy cờ phất, mà chùng-chình không tiến
  4. Thấy kéo cờ dừng quân mà không dừng
  5. Nghe tiếng chiêng lùi quân, mà không lùi
  6. Phòng giữ không cẩn-thận, để mất thứ ngũ
  7. Lo riêng việc vợ con, mà bỏ việc quân
  8. Tha binh đinh về để lấy tiền, và làm sổ-sách mập-mờ
  9. Theo bụng yêu-ghét của mình mà làm lòa mất công quả của người ta
  10. Gian dâm, trộm-cắp.

Hễ tướng-sĩ ai mà phạm vào 10 điều ấy thì phải tội chém.

Còn quân-lính, thì hễ nghe một tiếng súng mà không có tiếng chiêng, thì các tướng-hiệu phải đến dinh nghe lệnh; hễ nghe hai ba tiếng súng và hai ba tiếng chiêng ấy là có việc cảnh cấp, quan chấp-lệnh phải sắp hàng ngũ, còn quan thiếu-úy thì đến dinh mà nghe lệnh; hễ đến lúc lâm trận mà lùi hoặc là bỏ những người sau không cứu, thì phải tội chém, nhưng gián hoặc đã có ai không may chết trận mà mình hết sức mang được xác ra thì khỏi tội.