Đồng tiền hoẻn
Giao diện
Cũng lò cũng bễ cũng be than,
Mở mặt vuông tròn với thế gian.
Kém cạnh cho nên mang tiếng hoẻn,[1]
Đủ đồng ắt cũng đáng nên quan.[2]
Chú giải
[sửa]Chú giải của Nguyễn Bỉnh Khôi, in trong sách nguồn.
- ▲ "Hoẻn": Nghĩa trong bài là đồng tiền hoẻn, một loại tiền nhỏ, đúc bằng kẽm; là đơn vị nhỏ nhất trong tiền tệ thời xưa.
- ▲ "Quan": Nghĩa trong bài là quan tiền, đơn vị tiền lớn, thông dụng. Một quan tiền đồng có giá trị ngang với nhiều xâu tiền kẽm. Tiền kẽm nếu gom được đủ số lượng cũng có gia trị như một quan tiền.
Tài liệu nguồn
[sửa]Thơ Hồ Xuân Huơng. NXB Văn học. Hà Nội. 1993. (Lữ Huy Nguyên tuyển chọn và giới thiệu)