Đa-ni-ên/8

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
(Đổi hướng từ Đa-ni-ên/Chương 8)
Đa-ni-ên của không rõ, do Phan Khôi dịch
Đoạn 8

Sự hiện-thấy của Đa-ni-ên, chiên đực và dê đực làm hình-bóng hai nước

81 Năm thứ ba, đời vua Bên-xát-sa, có sự hiện-thấy tỏ ra cho ta, là Đa-ni-ên, sau sự hiện-thấy đã tỏ ra cho ta khi trước. 2 Vậy ta thấy trong sự hiện-thấy; vả, khi ta thấy thì ta ở tại cung Su-sơ, về tỉnh Ê-lam; và trong sự hiện-thấy, ta thấy mình ta ở cạnh sông U-lai. 3 Ta ngước mắt lên và thấy, nầy, có một con chiên đực đứng gần sông, có hai cái sừng; hai sừng nó cao, nhưng một cái thì cao hơn cái kia, và cái cao hơn thì mọc lên sau. 4 Bấy giờ ta thấy con chiên đực ấy húc sừng mình vào phía tây, phía bắc, và phía nam. Không có thú-vật nào chống-cự cùng nó được, và chẳng ai có thể cứu được khỏi tay nó. Nó muốn làm chi tùy ý, và nó càng lớn lên.

5 Khi ta nhìn-xem sự đó, nầy, một con dê đực đến từ phía tây, đi khắp trên mặt đất mà không đụng đến đất; con dê đó có cái sừng mọc rõ ra giữa hai con mắt nó. 6 Nó đến tận chỗ con chiên đực có hai sừng, mà ta đã thấy đứng gần sông; nó hết sức giận chạy đến nghịch cùng chiên đực ấy. 7 Ta thấy nó đến gần con chiên đực, nổi giận húc nó, làm gãy hai cái sừng; con chiên đực không có sức nào chống lại; con dê vật nó xuống đất, giày-đạp lên trên, và chẳng ai có thể cứu con chiên đực khỏi tay nó được. 8 Con dê đực làm mình nên lớn lắm; nhưng khi nó đã mạnh, thì cái sừng lớn của nó gãy đi, và ở chỗ đó, có bốn cái sừng mọc rõ ra hướng về bốn gió trên trời.

9 Bởi một trong các sừng, có mọc ra một cái sừng nhỏ, lớn lên rất mạnh, về phương nam, phương đông, lại hướng về đất vinh-hiển. 10 Nó lớn lên đến cơ-binh trên trời; làm cho đổ xuống đất một phần cơ-binh và một phần trong các ngôi sao, rồi nó giày-đạp lên. 11 Nó làm mình nên lớn cho đến tướng cơ-binh; nó cất của-lễ hằng dâng khỏi Ngài, và nơi thánh của Ngài bị quăng xuống. 12 Vì cớ tội-lỗi thì cơ-binh được phó cho nó, luôn với của-lễ thiêu hằng dâng; và nó ném-bỏ lẽ thật xuống đất, nó làm theo ý mình và được thạnh-vượng.

13 Bấy giờ ta nghe một đấng thánh đương nói, và một đấng thánh khác nói cùng đấng đương nói, rằng: Sự hiện-thấy nầy về của-lễ thiêu hằng dâng và về tội-ác sanh ra sự hủy-diệt, đặng phó nơi thánh cùng cơ-binh để bị giày-đạp dưới chơn, sẽ còn có cho đến chừng nào? 14 Người trả lời cùng ta rằng: Cho đến hai ngàn ba trăm buổi chiều và buổi mai; sau đó nơi thánh sẽ được thanh-sạch.

15 Khi mà ta, Đa-ni-ên, nhìn-xem sự hiện-thấy đó, và ta tìm cách để rõ nghĩa, nầy, có như hình-dạng người nam đứng trước ta. 16 Ta nghe tiếng một người nam từ giữa bờ sông U-lai, kêu và bảo rằng: Gáp-ri-ên, hãy cho người nầy hiểu sự hiện-thấy đó. 17 Người bèn đến gần chỗ ta đứng; khi người đã đến, ta kinh-hãi, và ngã sấp mặt xuống đất. Người bảo ta rằng: Hỡi con người, hãy hiểu biết; vì sự hiện-thấy đó có quan-hệ với kỳ sau-rốt. 18 Khi người đương nói với ta, ta ngủ mê sấp mặt xuống đất; nhưng người đụng đến ta, khiến cho ta đứng dậy. 19 Người bảo ta rằng: Nầy, ta sẽ bảo cho ngươi biết đều sẽ đến trong kỳ sau-rốt của sự thạnh-nộ; vì đều nầy quan-hệ với kỳ định cuối-cùng. 20 Con chiên đực mà ngươi đã thấy, có hai sừng, đó là các vua nước Mê-đi và Phe-rơ-sơ. 21 Con dê xờm đực, tức là vua nước Gờ-réc; và cái sừng lớn ở giữa hai con mắt, tức là vua đầu nhứt. 22 Về sừng đã gãy đi, có bốn sừng mọc lên trong chỗ nó: tức là bốn nước bởi dân-tộc đó dấy lên, song quyền-thế không bằng sừng ấy. 23 Đến kỳ sau-rốt của nước chúng nó, khi số những kẻ bội-nghịch đã đầy, thì sẽ dấy lên một vua, là người có bộ mặt hung-dữ và thấu rõ những lời mầu-nhiệm. 24 Quyền-thế người sẽ lớn thêm, nhưng không phải bởi sức mình. Người làm những sự tàn-phá lạ thường; và được thạnh-vượng, làm theo ý mình, hủy-diệt những kẻ có quyền và dân thánh. 25 Người dùng quyền-thuật làm nên chước gian-dối mình được thắng-lợi. Trong lòng người tự làm mình nên lớn, và trong lúc dân ở yên-ổn, người sẽ hủy-diệt nhiều kẻ; người nổi lên chống với vua của các vua, nhưng người sẽ bị bẻ gãy chẳng bởi tay người ta.

26 Vả, sự hiện-thấy về các buổi chiều và các buổi mai mà đã nói đến là thật. Nhưng ngươi hãy giữ kín sự hiện-thấy đó, vì nó quan-hệ với sau nhiều ngày.

27 Bấy giờ, ta, Đa-ni-ên, mê-mẩn, và đau-ốm trong mấy ngày; đoạn ta chổi-dậy và làm việc vua. Ta rất lấy làm lạ về sự hiện-thấy ấy, nhưng chẳng ai rõ ý nó.