Châm ngôn/23
231 Khi con ngồi ăn bữa với một quan-trưởng,
Hãy xét kỹ người ở trước mặt con;
2 Nếu con có láu ăn,
Khá để con dao nơi họng con.
3 Chớ thèm món ngon của người,
Vì là vật-thực phỉnh-gạt.
4 Con chớ chịu vật-vã đặng làm giàu;
Khá thôi nhờ-cậy khôn-ngoan riêng của con.
5 Con há liếc mắt vào sự giàu-có sao?— Nó đã chẳng còn nữa rồi;
Vì nó quả hẳn có mọc cánh,
Và bay lên trên trời như chim ưng vậy.
6 Chớ ăn bánh của kẻ có mắt gian-ác,
Và đừng tham muốn những món ngon của hắn.
7 Vì hắn tưởng trong lòng thể nào, thì hắn quả thể ấy.
Hắn nói với con rằng: Hãy ăn uống đi;
Nhưng lòng hắn chẳng hiệp cùng con.
8 Miếng con đã ăn, con sẽ mửa ra,
Và mất những lời hòa-mĩ của con.
9 Chớ nói vào lỗ tai kẻ ngu-muội;
Vì nó sẽ khinh-dể sự khôn-ngoan của các lời con.
10 Chớ dời đi mộc-giới cũ,
Đừng vào trong đồng-ruộng của kẻ mồ-côi;
11 Vì Đấng cứu-chuộc của họ vốn quyền-năng,
Sẽ binh-vực sự cáo-tụng của chúng nó nghịch với con.
12 Hãy chuyên lòng về sự khuyên-dạy,
Và lắng tai nghe các lời tri-thức.
13 Chớ tha sửa-phạt trẻ-thơ;
Dầu đánh nó bằng roi-vọt, nó chẳng chết đâu.
Khi con đánh nó bằng roi-vọt,
14 Ắt giải-cứu linh-hồn nó khỏi Âm-phủ.
15 Hỡi con, nếu lòng con khôn-ngoan,
Thì lòng ta cũng sẽ được vui-mừng;
16 Phải, chánh ruột-gan ta sẽ hớn-hở
Khi miệng con nói đều ngay-thẳng.
17 Lòng con chớ phân-bì với kẻ hung-ác;
Nhưng hằng ngày hãy kính-sợ Đức Giê-hô-va.
18 Vì quả hẳn có sự thưởng-thiện,
Và sự trông-đợi của con sẽ chẳng thành ra luống-công.
19 Hỡi con, hãy nghe và trở nên khôn-ngoan,
Khá dẫn lòng con vào đường chánh.
20 Chớ đồng bọn cùng những bợm rượu,
Hoặc với những kẻ láu ăn;
21 Vì bợm rượu và kẻ láu ăn sẽ trở nên nghèo;
Còn kẻ ham ngủ sẽ mặc rách-rưới.
22 Hãy nghe lời cha đã sanh ra con,
Chớ khinh-bỉ mẹ con khi người trở nên già-yếu.
23 Hãy mua chân-lý,
Sự khôn-ngoan, sự khuyên-dạy, và sự thông-sáng; chớ hề bán đi.
24 Cha người công-bình sẽ có sự vui-vẻ lớn,
Và người nào sanh con khôn-ngoan sẽ khoái-lạc nơi nó.
25 Ước gì cha và mẹ con được hớn-hở,
Và người đã sanh con lấy làm vui-mừng.
26 Hỡi con, hãy dâng lòng con cho cha,
Và mắt con khá ưng đẹp đường-lối của cha.
27 Vì kị-nữ vốn là một cái hố sâu,
Và dâm-phụ là một cái hầm hẹp.
28 Nàng đứng rình như một kẻ trộm,
Làm cho thêm nhiều kẻ gian-tà trong bọn loài người.
29 Ai bị sự hoạn-nạn? Ai phải buồn-thảm?
Ai có sự tranh-cạnh? Ai than-xiết?
Ai bị thương-tích vô-cớ? Ai có con mắt đỏ?
30 Tất những kẻ nán trễ bên rượu,
Đi nếm thứ rượu pha. —
31 Chớ xem-ngó rượu khi nó đỏ-hồng,
Lúc nó chiếu sao trong ly,
Và tuôn chảy dễ-dàng;
32 Rốt lại, nó cắn như rắn,
Chít như rắn lục;
33 Hai mắt con sẽ nhìn người dâm-phụ,
Và lòng con sẽ nói đều gian-tà;
34 Thật, con sẽ như người nằm giữa đáy biển,
Khác nào kẻ nằm trên chót cột buồm vậy.
35 Con sẽ nói rằng: Người ta đập tôi, nhưng tôi không đau;
Người ta đánh tôi, song tôi không nghe biết:
Khi tôi tỉnh dậy, tôi sẽ trở lại tìm uống nó nữa.