Bước tới nội dung

Châm ngôn/7

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Châm ngôn của không rõ, do Phan Khôi dịch
Đoạn 7

Lời cám-dỗ của dâm-phụ dẫn đến sự chết

71 Hỡi con, hãy giữ các lời ta,
Và giấu nơi lòng các mạng-lịnh ta.
2 Khá tuân-thủ các mạng-lịnh ta, thì con sẽ được sống;
Và gìn-giữ lời khuyên-dạy ta như ngươi của mắt con.
3 Hãy cột nó nơi ngón tay con,
Ghi nó trên bia lòng con.
4 Hãy nói với sự khôn-ngoan rằng: Ngươi là chị em ta!
Và xưng sự thông-sáng là bằng-hữu con;
5 Để nó gìn-giữ con khỏi dâm-phụ,

Khỏi đờn-bà ngoại hay nói lời dua-nịnh.
6 Vì tại cửa-sổ nhà ta,
Ta nhìn ngang qua song mặt võng ta,
7 Bèn thấy trong bọn kẻ ngu-dốt,
Giữa vòng người thiếu-niên, có một gã trai-trẻ không trí hiểu,
8 Đi qua ngoài đường gần góc nhà đờn-bà ấy;
Người bắt đi đường dẫn đến nhà nàng,
9 Hoặc trong lúc chạng-vạng khi rốt ngày,
Hoặc giữa ban đêm khi tối-tăm mù-mịt.
10 Kìa, người đờn-bà ấy đi ra rước hắn,
Trang-điểm như con bợm, lòng đầy mưu-kế.
11 Nàng vốn nói om-sòm, không thìn nết,
Hai chơn nàng chẳng ở trong nhà,
12 Khi ở ngoài đường, lúc nơi phố chợ,
Rình-rập tại các hẻm góc.
13 Nàng nằm ôm hôn kẻ trai-trẻ ấy,
Mặt chai mày đá, nói cùng chàng rằng:
14 « Tôi có của-lễ thù-ân tại nhà tôi;
Ngày nay tôi đã trả xong các lời khấn-nguyện tôi.
15 Bởi cớ đó, tôi ra đón anh,
Đặng tìm thấy mặt anh, và tôi đã tìm được.
16 Tôi có trải trên giường tôi những mền,
Bằng chỉ Ê-díp-tô đủ sắc,
17 Lấy một-dược, lư-hội, và quế-bì,
Mà xông thơm chỗ nằm tôi.
18 Hãy đến, chúng ta sẽ thân-ái mê-mệt cho đến sáng,
Vui-sướng nhau về sự luyến-ái.
19 Vì chồng tôi không có ở nhà,
Người trẩy đi xa-xuôi lắm,
20 Đem túi bạc theo tay người,
Đến rằm mới trở về nhà. »
21 Nàng dùng lắm lời êm-dịu quyến-dụ hắn,
Làm hắn sa-ngã vì lời dua-nịnh của môi-miệng mình.
22 Hắn liền đi theo nàng,
Như một con bò đến lò cạo,
Như kẻ ngu-dại bị cùm dẫn đi chịu hình-phạt,
23 Cho đến khi mũi tên xoi ngang qua gan nó;
Như con chim bay a vào lưới,
Mà không biết rằng nó rập sự sống mình.

24 Vậy bây giờ, hỡi con, hãy nghe ta,
Khá chăm-chỉ về các lời của miệng ta.
25 Lòng con chớ xây vào con đường đờn-bà ấy,
Chớ đi lạc trong các lối nàng;
26 Vì nàng làm nhiều người bị thương-tích sa-ngã,
Và kẻ bị nàng giết thật rất nhiều thay.
27 Nhà nàng là con đường của Âm-phủ,
Dẫn xuống các phòng của sự chết.