Ha-ba-cúc/2

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
(Đổi hướng từ Ha-ba-cúc/Chương 2)
Ha-ba-cúc của không rõ, do Phan Khôi dịch
Đoạn 2

Sự sửa-phạt người Canh-đê

21 Ta sẽ đứng nơi vọng-canh, chôn chơn nơi đồn-lũy, rình xem Ngài bảo ta đều gì, và ta trả lời thế nào về sự đối-nại của ta. 2 Đức Giê-hô-va đáp lại cùng ta mà rằng: Ngươi khá chép lấy sự hiện-thấy, và rõ-rệt nó ra trên bảng, hầu cho người đương chạy đọc được. 3 Vì sự hiện-thấy còn phải ứng-nghiệm trong kỳ nhứt-định, sau-cùng nó sẽ kíp đến, không phỉnh-dối đâu; nếu nó chậm-trễ, ngươi hãy đợi; bởi nó chắc sẽ đến, không chậm-trễ. 4 Nầy, lòng người kiêu-ngạo, không có sự ngay-thẳng trong nó; song người công-bình thì sống bởi đức-tin mình. 5 Nó ghiền rượu, làm sự dối-trá, kiêu-ngạo và chẳng ở yên chỗ mình, mở rộng lòng ham-mê nó như Âm-phủ, như sự chết chẳng được no-chán; nó thâu-góp mọi nước và hội-hiệp mọi dân cho mình. 6 Chớ thì những kẻ đó há chẳng lấy thí-dụ nhạo-cười nó, lấy lời kín biếm-nhẻ nó mà rằng: Khốn thay cho kẻ nhóm-góp của chẳng thuộc về mình! Nó gánh-vác của-cầm rất nặng cho đến chừng nào? 7 Há chẳng sẽ có kẻ vụt dấy lên đặng cắn ngươi sao? Kẻ đuổi-bắt ngươi há chẳng tỉnh-thức sao? Ngươi sẽ bị nó cướp-bóc. 8 Vì ngươi đã cướp nhiều nước, thì cả phần sót lại của các dân sẽ cướp ngươi, vì cớ huyết người ta, vì sự bạo-ngược làm ra cho đất, cho thành, và cho hết thảy dân-cư nó.

9 Khốn thay cho kẻ tìm lợi bất-nghĩa cho nhà mình, để lót ổ mình trong nơi cao, để được cứu khỏi tay hung-ác. 10 Ngươi đã dùng mưu xấu-hổ cho nhà mình mà diệt nhiều dân-tộc, ngươi đã phạm tội nghịch cùng linh-hồn ngươi. 11 Vì đá trong vách sẽ kêu lên, rường trên mái sẽ đáp lại.

12 Khốn thay cho kẻ lấy huyết dựng ấp, và lấy sự gian-ác xây thành! 13 Phải, ấy há chẳng phải bởi Đức Giê-hô-va vạn-quân mà các dân làm việc cho lửa, và các nước nhọc-nhằn cho sự hư-không hay sao? 14 Vì sự nhận-biết vinh-quang Đức Giê-hô-va sẽ đầy-dẫy khắp đất như nước đầy-tràn biển.

15 Khốn thay cho kẻ pha đồ độc cho người lân-cận mình uống, làm cho nó say, đặng xem sự lõa-lồ nó! 16 Ngươi đầy sự sỉ-nhục mà chẳng đầy sự vinh-hiển. Ngươi cũng hãy uống đi, và làm như người chưa chịu phép cắt-bì. Chén của Đức Giê-hô-va cầm trong tay hữu sẽ đến phiên trao cho ngươi, và sự nhuốc-nha sẽ đổ ra trên sự vinh-hiển ngươi. 17 Vì sự bạo-ngược đã làm ra cho Li-ban sẽ che-phủ ngươi, và sự tàn-hại các loài thú làm cho nó kinh-sợ, lại vì cớ huyết người ta, vì sự bạo-ngược làm ra cho đất, cho thành, và cho hết thảy dân-cư nó.

18 Tượng chạm mà thợ đã chạm ra, có ích gì cho nó chăng? Tượng đúc, là thầy giả-dối, thì có ích gì, mà người thợ làm thần-tượng câm ấy lại tin-cậy nơi việc mình làm ra? 19 Khốn thay cho kẻ nói với gỗ rằng: Hãy tỉnh-thức! và với đá câm rằng: Hãy chổi dậy! Nó có dạy-dỗ được chăng? Nầy, nó là bọc vàng và bạc, song chẳng có một chút hơi-thở nào ở giữa nó. 20 Nhưng Đức Giê-hô-va ở trong đền thánh của Ngài, trước mặt Ngài, cả đất hãy làm thinh!