II Phi-e-rơ/1

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
(Đổi hướng từ II Phi-e-rơ/Chương 1)
II Phi-e-rơ của Phêrô, do Phan Khôi dịch
Đoạn 1

Lời đạt và chào-thăm

11 Si-môn Phi-e-rơ, làm tôi-tớ và sứ-đồ của Đức Chúa Jêsus-Christ, gởi cho những kẻ cậy sự công-bình của Đức Chúa Trời chúng ta và của Cứu-Chúa là Đức Chúa Jêsus-Christ, đã lãnh phần đức-tin đồng quí-báu như của chúng tôi: 2 nguyền xin ân-điển và sự bình-an được gia-thêm cho anh em bởi sự nhận biết Đức Chúa Trời và Đức Chúa Jêsus, là Chúa chúng ta!

Sự tấn-tới của tín-đồ Đấng Christ

3 Quyền-phép Đức Chúa Trời đã ban cho chúng ta mọi đều thuộc về sự sống và sự tin-kính, khiến chúng ta biết Đấng lấy vinh-hiển và nhơn-đức mà gọi chúng ta,—4 và bởi vinh-hiển nhơn-đức ấy, Ngài lại ban lời hứa rất quí rất lớn cho chúng ta, hầu cho nhờ đó anh em được lánh khỏi sự hư-nát của thế-gian bởi tư-dục đến, mà trở nên người dự phần bổn-tánh Đức Chúa Trời. 5 Vậy nên, về phần anh em, phải gắng hết sức thêm cho đức-tin mình sự nhơn-đức, thêm cho nhơn-đức sự học-thức, 6 thêm cho học-thức sự tiết-độ, thêm cho tiết-độ sự nhịn-nhục, thêm cho nhịn-nhục sự tin-kính, 7 thêm cho tin-kính tình yêu-thương anh em, thêm cho tình yêu-thương anh em lòng yêu-mến. 8 Vì nếu các đều đó có đủ trong anh em và đầy-dẫy nữa, thì ắt chẳng để cho anh em ở dưng hoặc không kết quả trong sự nhận biết Đức Chúa Jêsus-Christ chúng ta đâu. 9 Nhưng ai thiếu những đều đó, thì thành ra người cận-thị, người mù; quên hẳn sự làm sạch tội mình ngày trước. 10 Vậy, hỡi anh em, hãy chú-ý cho chắc-chắn về sự Chúa kêu-gọi và chọn-lựa mình. Làm đều đó anh em sẽ không hề vấp-ngã; 11 dường ấy, anh em sẽ được cho vào cách rộng-rãi trong nước đời đời của Đức Chúa Jêsus-Christ là Chúa và Cứu-Chúa của chúng ta.

Quyền-phép của các sứ-đồ và các đấng tiên-tri

12 Bởi vậy cho nên, dầu anh em biết rõ-ràng và chắc-chắn trong lẽ thật hiện đây, tôi cũng sẽ nhắc lại những đều đó cho anh em chẳng thôi. 13 Nhưng tôi còn ở trong nhà-tạm nầy bao lâu, thì coi sự lấy lời răn-bảo mà tỉnh-thức anh em, là bổn-phận của tôi vậy; 14 vì tôi biết tôi phải vội lìa nhà-tạm nầy, như Đức Chúa Jêsus-Christ chúng ta đã bảo cho tôi. 15 Nhưng tôi ân-cần rằng sau khi tôi đi, anh em có thể hằng nhớ đều tôi đã nói.

16 Vả, khi chúng tôi đã làm cho anh em biết quyền-phép và sự đến của Đức Chúa Jêsus-Christ chúng ta, thì chẳng phải là theo những chuyện khéo đặt-để, bèn là chính mắt chúng tôi đã ngó thấy sự oai-nghiêm Ngài. 17 Vì Ngài đã nhận-lãnh sự tôn-trọng vinh-hiển từ nơi Đức Chúa Trời, Cha Ngài, khi Đấng tôn-nghiêm rất cao phán cùng Ngài rằng: «Nầy là Con yêu-dấu của ta, đẹp lòng ta mọi đường.» 18 Chính chúng tôi cũng từng nghe tiếng ấy đến từ trời, lúc chúng tôi ở với Ngài trên hòn núi thánh. 19 Nhơn đó, chúng tôi càng tin lời các đấng tiên-tri chắc-chắn hơn, anh em nên chú-ý lời đó, như cái đèn soi-sáng trong nơi tối-tăm, cho đến chừng nào ban ngày lộ ra, và sao mai mọc trong lòng anh em. 20 Trước hết, phải biết rõ rằng chẳng có lời tiên-tri nào trong Kinh-thánh lấy ý riêng giải nghĩa được. 21 Vì chẳng hề có lời tiên-tri nào là bởi ý một người nào mà ra, nhưng ấy là bởi Đức Thánh-Linh cảm-động mà người ta đã nói bởi Đức Chúa Trời.