Khải huyền/11

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Khải huyền của Thánh sử Gioan, do Phan Khôi dịch
Đoạn 11

Hai người làm chứng bị giết và được sống lại

111 Bấy giờ có người ban cho tôi một cây lau giống như cây gậy, và biểu tôi rằng: Hãy đứng dậy, đo đền-thờ Đức Chúa Trời, bàn-thờ, và những kẻ thờ-lạy tại đó. 2 Còn sân ngoài đền-thờ thì hãy để nó ra ngoài, đừng đo làm chi; vì chỗ đó đã phó cho dân ngoại, họ sẽ giày-đạp thành thánh đủ bốn mươi hai tháng. 3 Ta sẽ cho hai người làm chứng ta mặc áo bao gai đi nói tiên-tri trong một ngàn hai trăm sáu mươi ngày.

4 Hai người làm chứng ấy tức là hai cây ô-li-ve và hai chơn-đèn đứng trước mặt Chúa của thế-gian. 5 Nếu ai muốn làm hại hai người đó, thì có lửa ra từ miệng hai người thiêu-nuốt kẻ thù-nghịch mình: kẻ nào muốn làm hại hai người thì phải bị giết như vậy. 6 Hai người có quyền đóng trời lại, để cho trời không mưa trong những ngày mình nói tiên-tri; hai người lại có quyền biến nước thành huyết và khiến các thứ tai-nạn làm hại trên đất, lúc nào muốn làm cũng được cả.

7 Khi hai người đã làm chứng xong rồi, có con thú dưới vực sâu lên, sẽ chiến-đấu cùng hai người; thú ấy sẽ thắng và giết đi. 8 Thây hai người sẽ còn lại trên đường cái của thành lớn, gọi bóng là Sô-đôm và Ê-díp-tô, tức là nơi mà Chúa hai người cũng đã bị đóng đinh trên thập-tự-giá. 9 Người ta ở các dân-tộc, các chi-phái, các tiếng, các nước sẽ trông thấy thây hai người trong ba ngày rưỡi, và chúng sẽ không cho chôn những thây ấy trong mồ. 10 Các dân-sự trên đất sẽ vui-mừng hớn-hở về hai người, và gởi lễ-vật cho nhau, bởi hai tiên-tri đó đã khuấy-hại dân-sự trên đất.

11 Nhưng, sau ba ngày rưỡi ấy, có sanh-khí từ Đức Chúa Trời đến nhập vào trong hai người: hai người bèn đứng thẳng dậy, và những kẻ đứng xem đều kinh-hãi cả thể. 12 Hai người nghe một tiếng lớn ở từ trên trời đến phán cùng mình rằng: Hãy lên đây! Hai người bèn lên trời trong đám mây và những kẻ thù-nghịch đều trông thấy. 13 Đồng một giờ đó, có cơn động-đất lớn; một phần mười của thành đổ xuống, bảy ngàn người chết trong cơn động-đất ấy, còn những kẻ khác thất-kinh và ngợi-khen Đức Chúa Trời trên trời.

14 « Nạn » thứ nhì qua rồi; nầy « Nạn » thứ ba đến mau-chóng.

Thiên-sứ thứ bảy thổi loa.— Bài ca của hai mươi bốn trưởng-lão

15 Vị thiên-sứ thứ bảy thổi loa, có những tiếng lớn vang ra trên trời rằng:

Từ nay nước của thế-gian thuộc về Chúa chúng ta và Đấng Christ của Ngài, Ngài sẽ trị-vì đời đời.

16 Hai mươi bốn trưởng-lão đương ngồi ở trước mặt Đức Chúa Trời, trên ngai mình, đều cúi mình sấp mặt xuống, thờ-lạy Đức Chúa Trời, 17 mà rằng:

Hỡi Chúa là Đức Chúa Trời Toàn-năng, là Đấng hiện có, trước đã có, chúng tôi cảm-tạ Ngài, vì Ngài đã cầm quyền rất cao trong tay và đã trị-vì. 18 Các dân-tộc vốn giận-dữ, nhưng cơn thạnh-nộ của Ngài đã đến: giờ đã tới, là giờ phán-xét kẻ chết, thưởng cho tôi-tớ Chúa là các đấng tiên-tri, thưởng cho các thánh và các người kính-sợ danh Chúa, thưởng cho kẻ nhỏ cùng kẻ lớn, và hủy-phá những kẻ đã hủy-phá thế-gian.

19 Đền-thờ Đức Chúa Trời bèn mở ra ở trên trời, hòm giao-ước bày ra trong đền-thờ Ngài, rồi có chớp nhoáng, tiếng, sấm-sét, động-đất và mưa đá lớn.