Nê-hê-mi/4

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
(Đổi hướng từ Nê-hê-mi/Chương 4)
Nê-hê-mi của không rõ, do Phan Khôi dịch
Đoạn 4

Thù-nghịch chống-trả, lập đảng nghịch dân Giu-đa

41 Khi San-ba-lát hay rằng chúng tôi xây-sửa vách-thành lại, thì lấy làm giận-dữ, và nhạo-báng người Giu-đa. 2 Người nói trước mặt anh em người và đạo-quân Sa-ma-ri rằng: Những người Giu-đa yếu-nhược ấy làm gì? Chớ thì người ta sẽ để cho chúng nó làm lụng sao? Chúng nó há sẽ dâng những của-lễ ư? Trong một ngày chúng nó há sẽ làm xong sao? Đá mà đã cháy thiêu rồi, chúng nó há có thể do đống bụi-đất mà lấy nó làm thành đá lại được sao? 3 Tô-bi-gia, người Am-môn, ở bên cạnh người, nói rằng: Vả lại, cái vách bằng đá mà những kẻ ấy xây-cất kia, nếu có một con chồn leo lên đó, tất sẽ đánh nó sập xuống liền.

4 Hỡi Đức Chúa Trời của chúng tôi ôi! hãy nghe; vì chúng tôi bị khinh-dể; xin hãy đổ lại sự nhục của chúng nó trên đầu của họ, và hãy phó chúng nó làm mồi trong một xứ bắt người ta làm phu-tù kia; 5 chớ che lấp gian-ác của chúng nó, đừng xóa tội-lỗi chúng nó sạch khỏi trước mặt Chúa; vì trước mặt các thợ xây-cất, chúng nó có chọc Chúa giận.

6 Vậy, chúng tôi xây-cất vách-thành lại, và toàn vách-thành đều dính liền nhau và lên đến phân nửa bề cao; vì dân-sự chuyên thành làm công-việc.

7 Xảy khi San-ba-lát, Tô-bi-gia, những người A-rạp, dân Am-môn, và dân Ách-đốt hay rằng việc tu-bổ vách-thành Giê-ru-sa-lem tấn-tới, và các nơi hư-lũng hầu lấp lành, thì chúng nó lấy làm giận-dữ, 8 bèn tập-lập nhau hết thảy đặng đến hãm đánh Giê-ru-sa-lem và làm cho nó bị rối-loạn. 9 Nhưng chúng tôi cầu-nguyện cùng Đức Chúa Trời chúng tôi, và lập kẻ ngày và đêm canh-giữ họ. 10 Người Giu-đa nói: Còn nhiều đồ hư-nát, và sức-lực của kẻ khiêng-gánh đã yếu-mỏi; chúng ta không thể xây-cất vách-thành được. 11 Các thù-nghịch chúng tôi nói rằng: Chúng nó sẽ không hay không thấy đều đó, cho đến chừng chúng ta đến giữa chúng nó, giết chúng nó đi, và làm cho chúng nó ngưng công. 12 Song dân Giu-đa ở giữa họ, đến mười lần báo-cáo chúng tôi rằng: Thù-nghịch bởi bốn phương chạy đến. 13 Tôi bèn lập những đồn trong các nơi thấp ở phía sau vách-thành, và tại những nơi trống-trải; tôi đặt dân-sự từng họ-hàng tại đó, có cầm gươm, giáo, và cung. 14 Tôi xem-xét, chổi dậy, và nói với các người tước-vị, quan-tướng, và dân-sự còn sót lại rằng: Chớ sợ chúng; khá nhớ Chúa là một Đấng cực-đại và đáng kính, hãy chiến-đấu cho anh em mình, cho con trai con gái mình, cho vợ và nhà của mình.

15 Khi các thù-nghịch chúng tôi hay rằng chúng tôi đã được báo tin, và Đức Chúa Trời có bại mưu của chúng nó, thì hết thảy chúng tôi đều trở lại nơi vách-thành, ai nấy về làm công-việc mình. 16 Từ ngày đó, phân nửa số đầy-tớ tôi làm công-việc, còn phân nửa kia cầm cây giáo, khiên, cung, và giáp; các quan-trưởng đều đứng ở sau cả nhà Giu-đa. 17 Những kẻ xây-sửa vách-thành, những kẻ khiêng-gánh, và những kẻ chất lên, một tay thì làm công-việc, còn một tay thì cầm binh-khí mình. 18 Những kẻ xây-sửa, ai nấy đều có cây gươm mình đeo nơi lưng, rồi xây-sửa; còn kẻ thổi kèn thì ở bên tôi. 19 Tôi nói với các người tước-vị, các quan-trưởng, và dân-sự còn sót lại, mà rằng: Công-việc thì lớn và dài, còn chúng ta làm rải-rác ở trên vách, người nầy cách xa người kia. 20 Tại nơi nào các ngươi nghe tiếng kèn, thì hãy nhóm lại cùng chúng ta ở đó; Đức Chúa Trời của chúng ta sẽ chiến-đấu cho chúng ta.

21 Chúng tôi làm công-việc là như vậy; phân nửa họ cầm cây giáo từ lúc rạng-đông cho đến khi sao mọc. 22 Trong lúc ấy, tôi cũng nói với dân-sự rằng: Mỗi người hãy cùng tôi-tớ mình ngủ đêm tại trong Giê-ru-sa-lem, để ban đêm chúng phòng giữ, và ban ngày làm công-việc. 23 Nào tôi, nào anh em tôi, nào các người đầy-tớ tôi, nào những lính-canh theo tôi, chẳng có ai cởi áo mình ra, mỗi người đều đeo binh-khí nơi bên hữu mình.