Trang:Ca tru the cach.pdf/27

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
— 27 —

Đã biết đứng anh hùng thì bất quản, trăm trận một trường hoanh liệt, cái sanh không cái tử cũng như không;
18Song trách con tạo hóa khéo vô tình, ngàn năm mấy hội tao phùng, phận thỉ có phận chung sao chẳng có.
Bổn tước nay,
19Vâng lịnh biên phòng, chạnh niềm viễn thú:
Dưới cữa nực mùi chung đảnh, chạnh nhớ khi chén rượu rót đầu gành;
20Trong nhà rạng vẽ áo xiêm, chạnh nhớ thuở tấm cầu phong trước gió.
Bưng khuâng kẻ khuất với người còn,
21Mường tượng thầy đâu thì tớ đó.
Mịt mù gió trốt thổi dấu tha hương,
22Nhắp nháng lửa trơi soi miền cổ độ.
Miền phố định tới nơi còn dung ruổi, ngụ lòng một lễ chén rượu thoi vàng;
23Chữ giữ đồng gẫm lại cũng đinh ninh, chung mặt ba quân cờ điều nón đỏ.
Cảm phu đều tới trước khuyên mời,
24Linh thính hãy nghe trong dặn dỗ.
Trường chiến tranh hoặc là oan hay chẳng, cũng không nệ kẻ trước, người sau, hàng trên, lớp dưới, khao tế rồi lại biểu tấu cho,
Lương chỡ che đành chẳng hẹp nơi nao, hoặc ai còn cha già, mẹ yếu, vợ góa, con côi, an tập hết cũng châu tuất đủ.
Hình thể đâu đến ngày tháng Thuấn, Nghiêu.
25Hài cốt đó cũng nước non Than, Vũ.
Máy huyền tạo thăng trầm chưa tỏ, linh thì về cố quận để hương thơm đèn sáng, kiếp tái sanh lại nhờ cữa tiền quân;
26Niềm tôn thân, sanh tử chẳng quên, linh thì hộ bổn triều cho biển lặng sông trong, dõi muôn kỷ không day nền bửu tộ.
Ngỏ hưởng.