Trang:Ca tru the cach.pdf/39

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
— 39 —

Ông cha ta còn ở đất Đồng-nai, ai cứu đặng một phương con đỏ.
Thác mà trả nước non rồi nợ, danh thơm đồn sáu tĩnh chúng đều khen;
Thác mà ưng đình miễu đễ thờ, tiếng hay trải muôn đời ai cũng mộ.
Sống đánh giặc, thác cũng đánh giặc, linh hồn theo giúp cơ binh, muôn kiếp nguyện được trả thù kia;
Sống thờ vua, thác cũng thờ vua, lời dụ dạy đã đành rành, một chữ ấm đủ đền công đó.
Nước mắt anh hùng lau chẳng ráo, thương vì hai chữ Thiên dân;
Cây hương nghĩa sĩ thắp thêm thơm, cám bỡi một câu vương thổ.

Hỡi ôi! có linh xin hương:


CHUNG.