Trang:Ca tru the cach.pdf/6

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
— 6 —

Ba vạn sáu ngàn ngày là mấy, cảnh phù du trông thấy khéo buồn cười; thôi công đâu chác lấy sự đời, tiêu khiển mượn một vài chung lếu láo. Vản tống nhứt sanh dy hữu tữu, tầm tư bách kế bất như nhàn; dưới giạu thưa thấp thoảng bóng nam san, ngảnh mặt lại cữu huờn xem cũng nhỏ, xáo trời đất cổ kiêm kiêm cổ, mảnh hình hài không có có không; lựa là thiên tứ vạn chung.


Nhứt đái Nhỉ-hà thiên cổ nguyệt, ngọn đông lưu xây mấy cuộc tang thương. Ngẫn ngơ thay người hoài cổ kẻ tư hương, nhắm thành thị lại trông miền thôn ủ. Hiu gió mát thuở lạc hà cô vụ, nhắn tin đưa chiều thu thủy trường thiên. Nhứt thinh Trâu địch cựu sơn xuyên, cảnh sao khéo tánh tình chi bấy tả: thuyền ai chật bên gành tợ lá, trở gió lò mát mẽ ngư ông, khác chăng Xích-bích tranh hùng, mơ màng bóng nguyệt, lạnh lùng như xưa.


Bắc nam duy sở mạng, trải mười lăm năm vui thú Lam quan; lũ kiến ong mấy lúc hiệp tan, cơn sóng gió ra tay buồm lái vững. Con tạo ghét ghen chi bấy dửng, anh hùng gặp gỡ những làm sao; hội phong vân tri cố biết dường bao, mình phút bỗng đành rằng nông nổi thế. Hỏi thơ kiếm mầy còn linh chăng nhẻ, nợ tang bồng trả đặng lúc nầy chăng; đố ai sửa lệch cho bằng.


So tài tình Túy-kiều đệ nhứt; tuyết thanh minh ra tảo mộ huình tuyền; bán tà dương viếng mã Đạm-tiên, dung vó ký xảy gặp chàng Kim-trọng. Năm canh tưởng giấc hòe thần mộng, số cô còn nhiều lúc phong ba; chợt tĩnh mê nghĩ nghị gần xa, năm canh những ủ ê chìu liễu yếu. Đoạn trường mộng lý căn duyên liễu, bạc mạng cầm chung oán hận trường; đóa xuân hoa xảy gặp cuộc tang thương, kiếp má phấn để nên mình lưu lạc. Gẫm duyên số mười lăm năm chích mát, phận hồng nhan nhiều nỗi gian truân; Tiền đường ai khéo tạo nhân.


Nhơn sanh thiên địa nhứt nghịch lử; có bao nhiêu ba vạn sáu ngàn ngày: như thoi đưa, như bóng cữa, như tấc tay; sực nhớ chữ cổ nhơn bĩnh chúc, cao sơn lưu thủy thi thiên trục, minh