Trang:Chuyen giai buon 2.pdf/48

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này cần phải được hiệu đính.
— 49 —

kẻ tơ-–lại, lại phùng nghinh, đua nhau lấy làm phải.

Thương ôi! Một người mắc tội, cả nhà van khóc, một án vừa rồi, bán vợ đợ con.

Trăm họ phải bảo án: hình phạt phải châm chước; thế vụ phải nhẹ; oan ức phải xét; đòi bắt phải cho thưa; xữ đoán phải cho chín; xây dùng phải có chừng; làm lụng phải cho cẩn; sợ khốn phải dự phòng; tiệc rượu chớ sa đà, ấy là mười điều kẻ làm quan phải giữ.

Ngoài tra án trộm, trong giấu tang ăn trộm; bỡi đó thằng ăn trộm trước chết, thằng ăn trộm sau sinh ra. Một bên trị tội gian dâm, một bên thấy gái gian dâm lại dòm ngó, cho nên một tội gian dâm vừa dứt, tội gian dâm khác lại phạm.


110. — nhơn tình.

Giàu sang, sống lâu, nhơn tình càng được càng không nhàm. Đất Mân-trung có quan Thái-thú tên là Lâm-xuân-Trạch, sống một trăm bốn tuổi.

Thuở người được chín mươi chín tuổi, người trong làng tới mầng tuổi, chúc cho người sống một trăm năm. Quan thái thú giận rồi lại cười mà rằng: Tôi không hề mượn chú nuôi tôi, sao chú lại hạn tuổi cho tôi.

Dất Cô-tô có quan học sĩ tên là Hàn-kính-Đường, thuở chưa đậu có người nằm chiêm bao ngó thấy ông ấy làm quan tới bậc thị lang, ông ấy cùng lấy làm mầng. Đến khi ông ấy đậu, người nằm chiêm bao thường tới lui nói về chuyện chiêm bao, thì cũng đều mầng rở.

Sau ông Kính-đường quả được thăng thọ thị lang, người nằm chiêm bao lại tới nữa, khi ấy ông Kính-đường phát rầu không vui như trước.


Hồi săn chưa được thịt thì sợ đâm ìt, săn đặng thịt rồi