Trang:Co xuy nguyen am.pdf/117

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
— 108 —

Xanh rợn chân trời,
Cỏ non xanh rợn chân trời, (c)
Cành lê trắng điểm một vài (y) bông lau. (c)

Thường khi ả-đào hay trước đọc câu mưỡu, rồi mới đọc xuống bài hát nói. Nay sẽ biên tập các câu mưỡu và những bài hát nói của quan Tam-nguyên Yên-đổ cùng quan Thượng-thư Vân-đình và những bài của các bậc danh-nhơn truyền lại như sau này:


CÁC BÀI CỦA QUAN TAM-NGUYÊN YÊN-ĐỔ
Nguyễn-Khuyến soạn

Lão đá
(Quan Yên-đổ có ông lão đá, khi uống rượu thường để ngồi đối ẩm)

Mưỡu

Quê đâu tên họ là gì?
Hỏi ra chích-chích chi-chi nực cười.
Vắt tay ngảnh mặt lên trời,
Hay còn lo tính sự đời chi đây?

Nói

Thấy lão-đá lạ lùng muốn hỏi,
Cớ làm sao len lỏi đến chi đây?
Hay tưởng trông cây cỏ nước non này,
Toan giao kết gian tay vào hội Lạc.[1]
Vân 雲 sơn 山 tự 自 tiếu 笑 đầu 頭 tương 將 hạc 鶴,[2]
Thương 滄 hải 海 thùy 誰 tri 知 ngã 我 diệc 亦 âu 鷗.[3]
Thôi thì đừng nghĩ truyện đâu đâu,
Túi vũ trụ để đàn sau gánh vác
Duyên kỳ ngộ cũng là duyên tuổi tác;
Chén chú, chén anh, chén tôi, chén bác;
Cuộc tỉnh say, say tỉnh một và câu.
Nên chăng, đá cũng gật đần.(Còn nữa xem quyển thứ ba)


  1. Là hội Kỳ-anh Lạc-xá của các cụ già đời nhà Tống.
  2. Nghĩa là: mây núi cười mình đầu sắp hạc, là cười mình đã đến cảnh già đầu bạc.
  3. Nghĩa là: Bể dâu ai biết tớ là le, là ví thân mình cũng như vịt nước.