Bài thí dụ trên này như câu thứ III: (Ngư-ông) đối với câu thứ IV: (Mục-tử), đó là chữ nho lại đối với chữ nho; câu thứ V: (ngàn-thông) đối với câu VI: (dặm-liễu), đó là cây thông lại đối với cây liễu, như thế là chữ đối chỉnh.
Cảnh thu
(Hồ-xuân-Hương)
Bài trên này câu thứ III: Sắc xanh đối với câu thứ IV: Sắc trắng, đó là đối chọi mùi; chữ (om) chữ (xóa) là tiếng bóng bảy mà nhẹ, lại đối với nhau; (cổ-thụ), (tràng-giang) là chữ nho, lại đối với chữ nho; câu thứ V, VI: Rượu đối với thơ, như thế mới là đối chỉnh không lép chữ nào.
Cách đối xuất sáo. — Lại như câu thơ mừng quan Chợ: « Ngựa hồng ngày cưỡi hầu hai buổi, súng lục đêm tuần đạn một viên » đó là hồng-sắc đối với lục-liên, đối lấy tiếng mà cũng chỉnh, lại là một cách đối xuất-sáo.
Kỵ trùng ý
Trong một bài thơ thì phải mỗi câu một ý, mỗi chữ một ý, hay là trong một câu, một chữ, mà có hai ba ý thì càng hay, chớ không nên trùng điệp.