— 53 —
nói bác đi, để tỏ ý mình ra, thì mới là hay, xem sau này sẽ hiểu.
1. — Quan sáu mươi tuổi về hưu trí
(bài xướng)
Rằng nay là phải, hẳn xưa nhầm,
Xe ngựa đường xưa cát bụi lầm.
Ba luống cúc tùng[1] nhờ quả phúc,
Sáu mươi mày tóc chửa hoa râm.
Hầu non bốn chị sinh năm một,
Bạn cũ mười anh chết đến năm.
Lộc nước còn nhiều hưu-dưỡng bổng,
Muốn như Bành-tổ tám trăm năm.
2. — bài họa
3. — Hỏi thăm mất cướp (Yên-đổ xướng)
- ▲ Đào-Tiềm cáo quan về thăm vườn thấy hãy còn cây tùng, cúc.
- ▲ Chữ Luận-ngữ: « Lục thập nhi nhĩ thuận », nghĩa là sáu mươi tuổi thì tai nghe việc gì cũng hiểu lẽ.
- ▲ Tư-mã-Quang sáu mươi tuổi cáo quan về rủ bạn đồng-canh cùng làm một hội Kỳ-anh.
- ▲ Hoặc đọc là: (Mình già tuổi yếu).
- ▲ (Trót đã, hoặc đọc là: (Nhỡ bước).
- ▲ (Đi đâu mất) hoặc đọc là: (Nào ai động).