Trang:DaiVietsukytoanthu1.pdf/25

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này cần phải được hiệu đính.
27
 

16) Dương-Tam-Kha, hai vua họ Hồ đều theo lệ chép Vương-Mãng cướp ngôi (ở sử Tầu); chép nguyên tên, ấy là để ngăn bọn lấn quyền, cắp nước!

17) Lê-Đại-Hành tuy nối dõi chính-thống, nhưng khi Vệ-vương Toàn còn sống thì niên-hiệu hãy chua nhỏ, theo như Tống-Thái-Tổ với Chu-Trịnh-Vương.

18) Lê-Trung-Tông lên ngôi được ba ngày liền gặp nạn. Nhưng các Vương tranh ngôi nhau gồm tám tháng, thực là ở năm Trung-Tông nối ngôi. Cho nên chép ngài làm vua, để chính tội thí vua cướp nước của Ngọa-Triều. Mà kể là nối ngôi được một năm.

19) Vệ-vương, Linh-Đức trước đã lên ngôi đế, sau bị giáng xuống tước Vương. Theo phép Sử, chép là Phế-đế (vị hoàng-đế bị người ta phế bỏ)

20) Giản-Định lên ngôi, đặt niên-hiệu ở tháng mười năm Đinh-Hợi. Vậy mà kể là một năm, ấy là trọng vua chính-thống, truất phường tiếm-ngụy. Chép « Năm đầu hiệu Thiện-Khánh » cũng cùng lẽ ấy.

21) Cuối nhà Trần, sau hai vua họ Hồ, người Minh gồm chiếm cộng là hai mươi năm. Vậy mà chỉ lấy bốn năm cho là Thuộc Minh. Ấy là vì trước năm Quý-Tỵ, Giản-Định, Trùng-Quang còn là dòng nhà Trần; sau năm Mậu-Tuất, thì Thái-Tổ Cao-Hoàng-đế triều ta đã nổi nghĩa-binh...