Trang:DaiVietsukytoanthu1.pdf/96

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
98
NGÔ SĨ LIÊN

(19) Đại-Thuấn, Văn-vương đều là vua, chúa nước Tầu. Theo Mạnh-Tử thì đó là những người mọi-rợ, vào làm chúa dân Tầu, chứ không phải chính giống nguời Tầu. Nhưng theo Sử-ký của Tư-Mã-Thiên, thì hai người ấy lại là dòng-dõi vua Hoàng-đế, một ông vua mà người Tầu coi là Thủy-Tổ, cũng như Hùng-vương ở nước ta vậy!

VĂN-VƯƠNG

Ở ngôi mười hai năm, thọ 52 tuổi.

Nhà-vua lấy nghĩa cảm nước láng-giềng, lui được quân địch, yên được cõi-bờ, cũng kể là ông vua thịnh-trị vậy.

Húy là Hồ. Con Trọng-Thủy, cháu Vũ-Đế.

Bính-Ngọ, năm thứ hai, — năm thứ sáu, hiệu Kiến-Nguyên bên Hán (135 tr. T. L.), — mùa Thu, tháng Tám, có sao Chổi ở phương Đông, dài suốt trời. Mân-Việt-vương là Sính lấn biên-ấp của ta. Nhà-vua giữ lời hẹn với bên Hán, không thiện-tiện cất quân. Sai người đem thư nói việc ấy với vua Hán. Vua Hán cho là người có nghĩa, vì nhà-vua cử đại-binh, sai Vương-Khôi ra Dự-Chương, Hàn-An-Quốc ra Cối-Kê, cùng đánh Mân-Việt. Hoài-Nam vương là An dâng thư can vua Hán rằng:

« Việt là đất ngoài phép tắc. Những dân cắt