Trang:DaiVietsukytoanthu2.pdf/134

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
140
NGO SI LIÊN

(4) Theo An-nam kỷ yếu thì Công-Tiễn quê ở Phong-châu.

(5) Sông Bạch-Đằng, từ sông Lục-Đầu tỉnh Bắc-Ninh chia dòng chẩy vào Hải-Dương. Một ngành theo sông Mỹ; Một ngành theo núi Châu-Cốc, cùng rót vào xã Đoan-Lễ là sông Bạch-Đằng. Phía Nam là đất huyện Thủy-Đường tỉnh Hải-Dương; phía Bắc là đất huyện Yên-Hưng tỉnh Quảng-Yên. Chuyển sang Nam chẩy 29 dậm ra cửa biển Nam-Triệu. Địa lý chí của Nguyễn-Trãi chép: sông Bạch-Đằng biệt hiệu là sông Vân-Cừ, rộng hơn hai dậm. Muôn non đứng sắp; các nước giao dòng; sóng nổi liền trời! Cây che rợp bãi! Thật là nơi hiểm yếu của đường biển. Xưa Ngô-Vương-Quyền đánh bại Hoằng-Tháo, Trần-Hưng-Đạo đánh bại Quân Nguyên đều ở đấy ».

(6) Cương-mục chép là « Hoằng-Tháo chết đuối ».

Lơi phê của vua T.Đ: « Ngô-Quyền gặp được Ngụy Hán là một nước nhỏ, Hoằng-Tháo là đứa trẻ hèn, nên may mà có trận được ở Bạch-Đằng, nào có gì đáng khen! Nếu gặp phải tay Trần-Bá-Tiên, thì họa hiếm là không nối gót với họ Lý họ Triệu! (K.Đ.V.S.).