Trang:Dai guong kinh.pdf/41

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
— 39 —

như muốn hạ người chồng xuống bực dưới. Như thế, thật là không biết nghĩ. Lo công việc, nuôi chồng con, chẳng qua cũng là bổn-phận người đàn bà; dẫu có hơn ai nữa cũng chỉ độ một phân, một ly. Bên phận-sự hơn người được một phân, một ly mà bên đức-hạnh lỗi đạo đến gang thước thời cái tài-đảm ấy chẳng hóa không đáng chuộng lắm ru? Vợ chồng như cái đĩa cùng cái chén, cái đĩa dẫu tốt đẹp hơn cái chén, nếu đựng nước để lên trên cái chén mà uống, thật không tiện mà khó coi!

21. — ĐỐI VỚI CHỒNG

4°. Chữ Trinh lúc thường

Tính-hạnh của người đàn bà có một cái trọng nhất là chữ Trinh; đạo người đàn bà đối với chồng có một cái trọng nhất cũng là chữ Trinh. Trinh, nghĩa là chính-truyên. Chính thời không có gian-tà, là giữ lấy tính-hạnh của mình cho nhất đức; truyên thời không có lòng nào với người khác, là giữ lấy tình nghĩa với chồng cho nhất tâm. Một chữ trinh của đàn bà, từ xưa đến nay, cả đông lẫn tây, đời nào cũng phải quí, nước nào cũng phải chuộng.

Chữ trinh đáng quí và đáng chuộng thời tự người đàn bà càng nên biết quí chuộng là phải. Ngọc lành đã được giá, nên phải giữ sao cho sạch vết, khỏi phụ lòng người mua. Trăm năm đà kết ngãi đá vàng, sông chưa cạn, đá chưa mòn mà nỡ đem một tấm lòng son, yêu riêng sẻ dấu thời soi gương thẹn với gương, xem hoa thẹn với hoa, đứng giăng thẹn với giăng, ngồi đèn thẹn với đèn, đêm nằm thẹn với chăn, ngày đi thẹn với bóng;