Lòng ta chừ ngùi thương!
Theo phu-quân chừ, suối vàng.
Ngã tâm thương bi hề,
|
我心
傷悲
兮、
聊與
子同
歸兮。
|
人美虞楚
28. — NÀNG NGU-CƠ NƯỚC SỞ
Ông Hạng-vương, vua nước Sở, tên là Tịch, một tên nữa là Vũ, sức khỏe có thể rổ được núi, đánh nhau 72 trận chưa từng thua, là một người anh-hùng nhất trong đời ấy. Hạng-vương có nàng cơ họ Ngu, rất yêu, đi đâu đem luôn ở trong quân. Đến sau, Hạng-vương thua ở trận Cai-Hạ, bị quân Hán vây mấy vòng chung-quanh, đêm nghe bốn mặt đều tiếng người nước Sở hát, sợ mà nói rằng:
— Hán được Sở rồi như?! Sao mà tiếng người Sở nhiều đến như thế?!
Đương đêm giở dậy cùng Ngu-cơ uống rượu ở trong màn, khảng-khái thương tâm mà hát rằng:
« Sức rổ núi chừ! khí hùng, đời ai bì!
« Thì không lợi chừ! con ngựa Tuy[1] không đi!
« Ngựa Tuy không đi chừ, biết làm sao!
« Ngu-cơ chừ Ngu-cơ, tính làm sao!
Lực bạt sơn hề, khí cái thế,
|
力拔山兮
氣蓋世。
時不利兮
騅不逝。
騅不逝兮
可奈何。
虞兮虞兮
奈若何。
|
- ▲ Ông Hạng-vương có một con ngựa, rất hay, gọi tên riêng là Tuy. Đến sau, ông Hạng-vương tự vẫn chết ở sông Ô-giang, ngựa Tuy cũng nhẩy xuống sông chết.