ga roer o peſcoço: lædi collum baculo quo onus ad humerum defertur.
quản bút: o canudo do pincel: theca penicilli.
quản vôi[đính chính 1]: cornaca; ductor elephantis.
quang, sáng láng: claro, fermoſo: clarus, a, vm. quang cảnh, vườn sáng: iardim alegre claro: delitioſus & clarus hortus. nơi quang: lugar apraziuel: iucundus & gratus locus.
quang: armação de rota em que ſe dependura algũa couſa: ligamen ex viminibus compoſitum, vt aliquid ex eo dependeat. quang gánh: armação de rotas em que ſe leua a carga à pinga: colligationes viminum in quibus ex humero ante & retrò pẽdulum portatur onus. quang đèn: armacão de rota em que ſe dependura a candea: colligatio viminum in qua pendens candela ſeu lucerna ſiſtit.
quăng: arrebentar algũa couſa e fazerſe em pedaços: crepare aliquid, & in fruſta comminui. vò ꞗở quăng ra: o boyão arrebentou, e ſe fes em pedacos: crepuit diota, & in fruſta eſt confracta. tan ra, idem.
quang đi: deitar fora, arremeçar: proijcio, is. iacio, is.
quàng, buộc quàng: atar em Crus: decuſſatim ligare.
quáng mắt: cego com olhos: cæcus oculos adhuc habens. quáng gà, tối gà: viſta que de noite nao vè nada como as galinhas: viſus qui ſub noctẽ non videt vt gallinæ.
quãng, rọu᷄: eſpaçoſo: latus, a, vm. gếy quãng: papel largo: ampla papyrus. quãng khou᷄: eſpaço aëreo: ſpatium aëreum ſeu aër ipſe.
quãng đou᷄: parte do leſte: Orientalis plaga. xứ quãng đou᷄: a Prouincia de Cantão: Prouincia Cãtonenſis apud Sinas. quãng tây, bên tây: parte do Occidente: pars Occidentalis. kẻ quãng: os de Cochinchina: Cocincinenſes. quãng bố: certo bairo da corte de Tonquim: vicus quidam in aula Tunchinenſi. ou᷄ đề lỉnh quãng: certo officio de