Bước tới nội dung

Trang:Dictionarium Annamiticum Lusitanum et Latinum (Bayerische Staatsbibliothek).pdf/324

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này cần phải được hiệu đính.
Q
Q

loco ſublimi genua flectere. quì len: ſedendo em terra ou eſtando deitado aleuantarſe ſobre os joelhos: humi iacentem, vel ſedentem ſuper genua erigi.

qúi, phú qúi, vide phú.

quỉ: diabo: diabolus, i. ma quỉ, ma cỏ, idem. quỉ thần: diabos que adorão como tutelares; diaboli quos pro tutelaribus adorant. quỉ quái, vide quái.

quièn: dinidade, officio de Mandarim: dignitas, magiſtratus. quen quièn. magiſtratum gerens in dignitate cõſtitu tus: . mất quièn: perder officio: dignitatem amittere. cất quièn: tiraremlhe o officio: amoueri à dignitate, ab officio reijci.

quiẻn, cái quiẻn: trombeta ou frauta mayor: tuba aut fiſtula maior. thổi quiẻn: aſſouprar a frauta: fiſtula ludere. miẹng quiẻn: a boca de baixo por onde ſaye o vento: os fiſtulæ inferius ex quo ventus egreditur.

quiẻn sắch: volume de liuro: tomus libri. một quiẻn, hai quiẻn: hũ tomo; dous tomos: tomus vnus, tomi duo; cuốn, idem.

quội, thàng quội: certo homem de que contão muitas fabulas e patranhas; homo quidam de quo multæ fabulæ narrantur. nói quội: fallar mentiras porque eſte foy inſigne nellas: mendacia efutire, quia ille qui quội dicitur fuit inſignis mendaciorum artifex.

quôn, vide cuôn.

quờn, đánh quờn: iugar a conca: ludere diſco.

quợn, quan: mandarim: magiſtratus, vs. quợn cou᷄: titulo de mandarim grande: titulus magnæ dignitatis.