quare itur illa alia via? vel intentionis vt, i ấy làm sao, quale fuit intentum?
Interrogatiuum modi vt, cách nào thẻ nào, quomodo, qua ratione. viậc ấy làm cách nào, illud negotium quomodo fit?
Interrogatiuum cauſæ, cớ ſao, vel cớ nào, nhin ſao, vì ſao, í ſao: nhin ſao, ordiuariè præponitur toti propoſitioni, vt nhin ſao đức Chúa blời ra đời, quam ob cauſam Dominus cœli natus eſt in mundo. alia etiam poſtponuntur, vt Chúa chiụ cớ ſao, Dominus paſſus eſt qua de cauſa?
Bao nả, quomodo vales? quomodo tecum agitur? ſic etiam, nả, ad alias interrogationes eleganter ſuperadditur, vt, có việc gì nả, eſt ne aliquod negotium? thàng ấy ờ kẻ nào nả, puer ille cuias eſt? cætera de interrogationibus vſus docebit.
De Verbis.
CAPVT VI.
NVmerus & perſona verborum colligitur ex pronominibus ſuperadditis vt, tối iêo[đính chính 1], ego amo: mày iêo[đính chính 2], tu amas: nó iêo[đính chính 3], ille amat: chùng tôi iêo[đính chính 4], nos amamus: chúng bay iêo[đính chính 5], vos amatis: chúng nó iêo[đính chính 6], illi amant. debent tamen ſeruari regulæ honoris de quibus ſupra cum de pronominibus. Tempus dignoſcitur ex quibuſdam particulis adiectis.
Præſens non neceſſario habet particulam adiectam, interdum tamen habet, vt, tôi mạc việc bay giờ, ego occupor negotio nunc.
Præt. imperfectum, hôm qua tôi mạc chép thư, nói chảng được heri occupabar ſcribendis literis, loqui non poteram.
Præt. perfectum, đã về, iam redijt: đã nói, iam loquutus eſt. Plus quam perfectum, hôm kia khi ou᷄ đến đã chép thư đŏạn: nudius