Các người khách thấy Xuân-Hương nói vậy, ai cũng đứng ngẩn ngẫm nghĩ để vịnh thơ, một hồi lâu chưa thấy ai đọc được câu nào hay. Xuân-Hương mới đọc lên một bài rằng:
Thân em như quả mít trên cây,
Vỏ nó xù xì múi nó dầy.
Quân-tử có yêu thì đóng nõ,
Xin đừng mân mó nhựa ra tay.
Các người khách đều vỗ tay cười ầm lên, rồi tay nọ xoa tay kia hình như sợ nhựa mít dính vào tay. Từ bấy giờ các người khách nói lảng, xuông tình mấy câu rồi rủ nhau ra về.
Một lát, lại thấy có hai ông cử mới đến chơi.
ĐOẠN THỨ IV
Bỉ người tục đọc thơ nói lỡm,
Nghe đồn xằng mang tiếng chửa hoang.
Xuân-Hương từ khi nổi tiếng, thù tiếp khách khứa cũng nhiều, nào khi truyện trò ý tứ, xướng họa văn thơ, cũng muốn thử xem có ai là bậc tài-hoa đích đáng, nhưng bấy lâu chửa gặp ai là khách tri-âm. Hôm ấy cả ngày những tiếp khách, chiều tối lại