Trang:Giot Mau Chung Tinh - Cuon 1.pdf/16

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
— 15 —

HỒI THỨ TƯ

Dạo Hoa-viên gặp đứa cường đồ

Cứu Thục-nử ra tay thũ đoạn

Gương ô thấm thoát, trời đã xế chiều, ngọn kim phong phưởng phất gió hiu hiu, như dục khách thừa lương ngoạn cảnh.

Đông-Sơ mới sửa sang xiêm áo, rồi đi dạo xem cảnh vật sơn xuyên, chợt thấy bên mái Tây-hiên, đồ sộ một tòa thành quách, bèn lần lần đi tới, thì rỏ ràng một cãnh Hoa-viên, chổ thì liễu dựng tàng cao, chỗ lại cây khoe bóng mát. Kìa, đỏng đãnh mấy nhành dương xao xác, nhúng tới đưa lui, dường như nó thấy khách tha hương, mà múa men mừng rở. Nọ, lăng liếu mấy con hoàng anh thỏ thẻ, nó đáp lại bay qua, dường như thấy khách phương xa, nhảy ra mà chào hỏi.

Đó rồi ngó lại phía sau, thấy một vòng thành rộng rãi, nguồn súi bọc quanh, dòng nước trong xanh, nó chảy nghe rĩ rã. Thật là, một cãnh tình thanh lịch, xem dường cữa động đào nguyên. Ngoài thì có vách phấn tường vôi, xây bọc một vòng viện-lạc.

Đông-Sơ dừng chơn đứng ngó một hồi, thấy phía trước xa xa, có một tòa nhà rất nguy nga đẹp đẻ; rồi đi sang qua phía tã, thì thấy một hòn giã sơn chớn chở, ở giữa hồ sen; gộp đá do de, nước khe trong vẻo. Thật là:

Hoa cỏ mĩa mai vườn Thượng-huyển,
Nước non mườn tượng cãnh Bồng-lai.

Gần đó có một tòa nhỏ nhỏ, ở dựa mé tường, trước có trồng một bụi Hãi-đường, với vài đóa Phù-dung, nó đương sánh sắc so tài, mà khoe màu rực rở. Đông-Sơ bèn nom men bước tới, thấy có một tấm biển sơn đen, đề ba chử « Quan-âm-Cát » rỏ ràng, nét vàng chói ra rành rạnh.

Trong lúc đương đứng xem hoa nhắm cãnh, phúc đà nhựt dĩ trầm tây, kế trống đền quân hơi vẳn vẳn mái đông thành, tiếng khoan nhặc đã nghe thùng thùng rắc rắc, cái tiếng ấy nó thĩnh thoản bên tai, dường như kêu khách du phương mà thôi thúc rằng: « Trăng đà lộ bóng, trời đã tố