Trang:Giot Mau Chung Tinh - Cuon 1.pdf/21

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
— 20 —

Những lời quan-nhơn phân trần răng bão tôi đó, ví như tôi đương mê mẩn trong một giấc ngũ kia, bổng nhiên nghe một tiếng sấm sét nổ bên tai, làm cho tôi dực mình mà kinh tĩnh, và như một ánh sáng kia dọi vào hang kín, làm cho bao nhiêu những sự tối tâm mờ mệt đều tan mất, mà ngó thấy một cãnh thanh thiên; một gương bạch nhựt, hiển hiện ra trước mắt.

Bấy lâu tôi cũng như một đứa mắc chứng mê tâm, nay gặp nhằm thuốc hay uống vào, làm cho tôi tâm thần đều trở ra tráng kiện. Nếu tôi không gặp Quan-nhơn ngày nay thì tôi tưởng từ đây sấp sau, tôi sẻ còn mang nhiều đều tội lổi.

Vậy tôi xin thệ một lời giữa đây; tôi sẻ cải ác, tùng lương, khữ tà qui chánh.

Tiểu-thơ thấy tên ấy đã hồi tâm tỉnh ngộ, thì bước ra rồi nói rằng: « Ớ tên kia! nay mi đã ăn năn tội lổi cũa mi mà cãi quá tự tân, thì ta cũng rộng lòng dung thứ. Vậy ta khuyên mi phãi nhớ những lời cũa Quan-nhơn đây, cũng như một kinh sấm hối, để mà siêu độ cái linh hồn mi cho khỏi vòng tội lỗi. Và mi phãi nhớ rằng: cái đao mi đem tới mà ám hại ta ngày nay đây, nếu mi không chừa cái nghiệp tàng bạo ấy đi, thì ngày kia nó sẻ trở lại mà giết mi một cách rất ghê gớm. Nói rồi thò tay vào áo, lấy ra 10 lượng bạc trao cho tên ấy mà dặn rằng: mi hãy lấy bạc nầy về lo làm ăn đặng mà nuôi dưởng cái linh-hồn mi cho ra một người tánh tình lương thiện.

Tên kia thò tay lấy bạc rồi cúi đầu cám ơn mà đi. Đó rồi Tiểu-thơ day lại nói với Đông-Sơ rằng: « Quan-nhơn ngày nay cứu tôi khỏi tay cường-bạo ấy, thì ơn đó tôi sẻ tạc dạ ghi xương, dẩu ngàn năm cũng không quên ơn tri-ngộ, và nếu Quan-nhơn vui lòng, thì cho tôi biết quí danh và quí xứ. »

Đông-Sơ nghe nói thì phới phở mừng thầm, liền lấy cái danh-thiếp cũa mình ra trao cho Tiễu-thơ và nói: « Nếu Tiễu-thơ có lòng hạ cố, thì tôi xin gạn tỏ một lời.... nói tới đây thì kế một con Thễ-nữ ngoài cữa bước vô, chạy lại thưa với Tiểu-thơ rằng: ông đòi cô vào dạy chuyện.