Trang:Giot Mau Chung Tinh - Cuon 1.pdf/30

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
— 29 —

giậy bụi bay xung xăng, mù mịt như khói. Đánh nhau một hồi như lưỡng hỗ hạ san, dường giao long xuất hải, làm cho hai bên diển-tường, ai ai đều lẵng lặng làm thinh, mắt ngó châm châm xem thôi sững sốt.

Kế đó Đông-Sơ quày ngựa nhảy ra, thì Xuân-Phương đỗi qua miếng Phi-tiên, hai tay nắm đầu roi trường côn, vục vục như chóng chóng, chơn thì giục ngựa xốc tới, coi thế dữ dằng. Còn Đông-Sơ thì rão ngựa chạy quanh, như gà kia xỏ lá.

Xuân-Phương cứ huơi côn vục vục xốc tới, thiên-hạ ai ai cũng chắc lưỡi lắc đầu, sợ cho Đông-Sơ sức yếu tài sơ mà cự địch không nỗi. Chẳng dè Đông-Sơ thình-lình quày ngựa lại lẹ làng, rồi huơi côn bắt ngọn roi của Xuân-Phương một cái rất mạnh, đến đổi ngọn roi của Xuân-Phương đương vục vục như giông, bỗng chúc văng ra xa hơn 4 trượng, làm cho Xuân-Phương và ngựa đều day ngan như bườm kia bị gió thổi mạnh đứt lèo, làm cho ghe day theo mà muốn lật đi vậy, rồi mắt đỗ hào quang cã và tay chơn đều rúng động.

Đông-Sơ thừa diệp ấy, hai chơn nhảy đứng trên lưng ngựa mình, rồi đạp một cái nhảy phóc qua hất Xuân-Phương một roi, té nhào xuống đất, ngó lại thì Đông-Sơ đã ngồi trơ trơ trên ngựa Hồng-lô, nhởn-nhởn nhơ-nhơ, hình như Tiết-nhơn-Quí ở nơi Sơn-đông, cởi ngựa Huỳnh-phiêu, dường như Lữ-phụng-Tiên đứng trước Viên-môn, tay gò Xích-thố. Cả thãy hai bên diễn-trường đều la lớn lên một tiếng hay, hay, như sấm dậy vang tai, rồi rần rần vỗ tay bốp bốp như pháo nỗ. Miếng nầy gọi là « Đại bàn phi thạch động, Sư-tữ thượng lầu đài. » Đó rồi Đông-Sơ cởi ngựa thẳng tới trước diễn trường cúi đầu mà từ tạ.

Còn Bạch-xuân-Phương bị té một cái, làm cho trật mũ rớt khăn, rồi xẻn-lẽn ra về, như Tào-a-Man thất trận.



HỒI THỨ SÁU

Giận Đông-Sơ công-tữ cố thù riêng

Thương Bạch-Yến tiễu-thơ gìn nghĩa nặng

Khi Bạch-xuân-Phương về tới nhà xuống ngựa rồi quất con ngựa một roi, làm cho ngựa thất kinh chạy ra sau