Trang:Giot Mau Chung Tinh - Cuon 2.pdf/37

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
— 83 —

tên quán, rồi day lại uống rượu với tên kia. Con Đông-Sơ với hai tên bộ hạ ngồi phía trong tấm bình phong, lẳng lặng làm thinh đễ lóng tai nghe thữ. Kế nghe tên quán hỏi: chẳng biết Hoàng-Đại nhơn cưới vợ ở đâu? Xin hai cậu nói cho tôi rỏ với.

Tên kia nói: cưới tại Sơn-động.

Tên quán nhiếu mày và rùng vai mà nói: ai không biết cưới tại Sơn-động, song tôi muốn hõi người vợ quê quán ở đâu và tên họ chi cho biết. »

Tên kia day lại ngó chú quán và cười hà hà mà nói: à, nàng ấy, tôi không biếì tên chi, song nghe nói quê ở Đông-Kinh, mà bây giờ đây đã có hiện diện ở tại Sơn-động.

Đông-Sơ ngồi trong nghe nói thì lấy làm lạ, liền lấy mắt nháy hai tên bộ hạ, dường như biễu hai tên ấy lóng tai nghe coi. Kế nghe tên quán hõi nữa: cậu nói lạ quá, chưa cưới mà sao nàng ấy đã có tại Sơn-động? sự ấy cũng kỳ, cậu nói chơi sao chớ?

Tên kia lấy chén rượu uống một hơi rồi nói: vậy mới gọi rằng có duyên, nên tục diêu người ta nói rằng: Có duyên thì gặp vợ xinh, không duyên đứng dựa cột đình ngó mông. Nàng ấy chẳng biết ở đâu mà cô-hai gặp đem về đó. Còn như anh em mình đây, gái xấu xấu đó còn kiếm chẳng ra, có đâu thinh không mà gặp nhằm gái lịch như vậy.

Tên trai kia nói: thật nàng ấy lịch sự vô song, và con Tỷ-tấc của nàng, tên là Xuân-Đào, mặt mày cũng bảnh. Nói rồi lấy chén rượu uống một hơi, rồi mỗi người lại xách một ché rượu sen, từ giả chú quán ra đi, tuốc về Sơn-động.

Đông-Sơ nghe nói tới tên Xuân-Đào thì sững sốt một hồi, rồi nói: Nếu vậy thì chắc là Tiễu-thơ với Xuân-Đào chẳng sai, song chưa rỏ cớ nào, mà lạc vào Sơn-động, liền day lại kêu tên quán và hỏi rằng: ngươi ở đây có biết gốc rể Hoàng-nhứt-Lang là ai chăng? và người ấy ở núi nầy làm nghề gì, xin nói cho ta rỏ.

Tên quán nói: Tôi nghe Hoàng-nhứt-Lang khi trước là