Trang:Giot Mau Chung Tinh - Cuon 2.pdf/39

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
— 85 —

một giang rừng. Đông-Sơ và tên bộ hạ cứ theo đường mòn lần lần đi vào, hai bên cây bụi rậm ri thật là quạnh hiu vắng vẻ.

Khi đi khỏi rừng ra tới khoãn trống, thì thấy một cái tháp rất cao, ở dựa trên núi. Đông-Sơ day lại nói với tên bộ hạ biểu phải coi chừng hai bên đường và trước sau cho cẩn thận.

Tên bộ hạ nói: tới đây đường sá tối tâm gay trở lắm, xin quan nhơn đi sau để cho tôi đi trước, đặng dọ thăm đường sá, kẻo e hầm hố hiễm nguy. Nói rồi bước tới đi trước. Hai thầy trò ngó trước xem sau, lần lần đi tới. Bổng thấy trước tháp có một cây đại thọ rất lớn, bàn căng cố đế, chẳng biết mấy trăm năm, cây lá rậm ri, tàng nhánh de ra, xa hơn mấy trượng.

Khi đi tới giữa cây, Đông-Sơ thấy một lằng đen nhỏ nhỏ, trên cây thòng xuống. Xảy nghe tên bộ hạ la lên một tiếng bài hãy, thì thấy tên ấy hai chơn đã hõng đất lên gần một thước.

Đông-Sơ liền rút gươm nhãy tới chặt cái dây kia một cái rất mạnh, giây ấy đứt ngang, thì thấy tên bộ hạ vừa rớt xuống đất. Đông-Sơ day lại đở tên ấy đứng dậy, thì thấy vòng dây kia vấn ngang qua cỗ, còn một mối thì lòng thòng bên vai, lật đật mở ra thì tên bộ-hạ đã vừa tĩnh lại. Đó rồi hai thầy trò ngó lên cây kiếm coi, thì thấy một bóng đen thui đi thấm thoát trên nhánh cây, như đi trên mặt đất, đi vô tới chỗ nhánh lá rậm rạp rồi mất.

Đông-Sơ day lại nói nhỏ với tên bộ hạ: chuyến nầy mi hảy đi sau, để ta đi trước mới đặng, đó rồi hai thầy trò chẩm hẩm bước đi, chẳng chút chi gọi rằng sợ sệt. Hai bên đường đá dựng chập chồng, chổ cao chổ thấp, thình lình nghe phía sau la lên một tiếng cứu tôi, cứu tôi. Đông-Sơ ngó ngoái lại thấy tên bộ hạ còn ló cái đầu và hai tay chới với bên lề đường, còn hai chơn và mình đều lúc xuống đất.

Đông-Sơ liền nhảy lại nắm hai cánh tay. Ra sức kéo lên. Còn phía dưới hang dường như có ai niếu chơn trì xuống. Hai đàng nhũn nhẳn hồi lâu. Đông-Sơ liền hét một tiếng