Trang:Giot Mau Chung Tinh - Cuon 3.pdf/10

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
— 104 —

Nguyên Triệu-Dỏng từ khi cứu Vỏ-đông-Sơ tại sông Nhỉ-hà và nghe Đông-Sơ thuật chuyện lai lịch của Bạch-thu-Hà, thì biết Thu-Hà là người tình nghĩa của Đông-Sơ, nên khi từ giã Đông-Sơ rồi, hai anh em có ý muốn tìm kiếm Thu-Hà giùm cho Vỏ-đông-Sơ, nên mướn một chiếc ghe rồi chạy theo mé biễn thẳng qua Hải-ninh. Khi ghe đi tới địa phận tĩnh Quảng-yên, thì bị gió bê vào mấy cù-lao nhỏ ở dựa Thạch-đình, trong lúc ban đêm, Triệu-Dỏng đương đứng sau lái ghe, nhắm xem phong cảnh, bỗng nghe trên Thạch-đình có tiếng khóc than vẳn vẳn, thì lấy làm lạ, liền biễu lần ghe xích tới, rồi đậu khuất nơi dưới bóng cây, thì nghe rỏ ràng tiếng của đờn bà đương kêu Vỏ-đông-Sơ mà khóc than một cách ai bi thãm thiết.

Triệu-Dỏng thất kinh và tự nghĩ rằng: những lời kêu Vỏ-đông-Sơ mà than khóc đó, thì chắc là Bạch-thu-Hà chẳng sai, nhưng chưa rỏ cớ sao nàng lại xiêu lạc vào đây mà ở chỗ góc biễn đầu non, cheo leo vắng vẻ như vậy, thế thì nàng bị ai làm đều chi sở bức, và ức huất chẳng chỗ kêu oan, nên để lúc đêm vắng canh khuya rồi một mình thầm than trộm khóc.

Nghĩ vậy rồi tức thì bước xuống mé biển, lần lần vịnh theo gộp đá mà leo lên, khi gần tới trên Thạch-đình, thì thấy phía trong núi có một đường thẳng ra Thạch-đình, và thấy một người mặt đồ đen đương lơn tơn trong hang đá bước ra, rồi xâm xâm đi tới.

Triệu-Dỏng lật đật núp vào kẹt đá, thì thấy tên ấy lại đứng trước Thạch-đình dòm coi bốn phía, rồi quày chơn trở vô, và rão lại đi qua như tuồng ở đó mà canh giữ cái Thạch-đình kia vậy.

Triệu-Dỏng lén lén núp theo bóng cây leo lên, hễ tên quân canh kia đi vô, thì Triệu-Dỏng leo lên, tên ấy đi ra thì lại núp xuống, như vậy hồi lâu mới lần bước tới trên thì thấy cữa Thạch-đình đóng chặc, liền đi bộc ra phía sau, thấy có một cây lớn cao, nhánh de gần bên cữa sỗ, bèn sẻ lén leo lên cây ấy, vừa muốn chuyền theo nhánh de đặng bước qua cửa sổ, xảy thấy tên quân canh trong hang đá phăn phăn đi ra, lại đứng xa xa dòm ngay cữa sổ, rồi la lên một tiếng và hỏi ai?