Trang:Giot Mau Chung Tinh - Cuon 3.pdf/11

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
— 105 —

Triệu-Dỏng núp trên nhánh cây, lẳng lặng làm thinh. Kế nghe tên ấy lầm bầm và nói: con khĩ mắc phong, chừng ni mà mi chưa chịu ngũ. Nói rồi quày bước trở vô, ngồi trong hang đá. Ấy là tên quân canh tưỡng khĩ leo cây, chớ chẳng dè người ta là Triệu-Dỏng.

Còn Triệu-Dỏng núp trên nhánh cây, nghe tên kia nói Vậy, thì khũn khĩnh cười thầm rồi nói: con chó quáng manh, mi làm mặt lanh mà không thấy chi hết.

Đó rồi Triệu-Dõng lật đật leo qua cữa sỗ và lén mỡ cữa bước vô phía trong Thạch-đình, thấy Thu-Hà đương đứng dựa cữa sỗ phía bên kia ngó ra ngoài biễn, vừa muốn gieo mình xuống chỗ vực sâu, thì bước lại thò tay nắm ngang vạc áo Thu-Hà kéo lại.

Khi ấy Thu-Hà thất kinh muốn la, kế nghe tiếng nói nhỏ nhỏ bên tai rằng: xin Tiểu-Thơ chớ sợ, tôi là anh em thiết nghĩa với Vỏ-đông-Sơ đến đây mà cứu Tiễu-thơ trong cơn thắc ngặc.

Thu-Hà nghe nói Võ-đông-Sơ thì lần lần tĩnh lại, rồi gạn hỏi sự tình. Triệu-Dõng bèn thuật chuyện Vỏ-đông-Sơ khi rược theo chiếc thuyền tại sông Nhĩ-Hà và bị sóng chìm ghe, may không chúc nữa thì bõ mạng, và thuật chuyện Đông-Sơ tính qua Hãi-ninh mà tìm kiếm.

Thu-Hà nghe nói thì cãm tình Đông-Sơ và cũng cãm ơn Triệu-Dỏng rồi nói: vậy bây giờ tính thế nào đặng mà cứu tôi ra khỏi cái Thạch-đình nầy.

Triệu-Dỏng nói: tôi có sẳn một chiếc ghe đậu dựa mé đây, xin Tiểu-thơ ráng leo theo dây mà xuống. Nói rồi lấy một sợi dây trong lưng ra, và lấy tay ngoắc chiếc ghe, biễu đem lại phía dưới Thạch-đình đậu ngay cữa sỗ rồi biểu Tiểu-thơ nắm một đầu dây, còn một đầu thì Triệu-Dỏng cầm, rồi lần lần thòng xuống. Dưới ghe có em Triệu-Dỏng là Triệu-nương tiếp rước Tiễu-thơ. Lúc ấy Triệu-Dỏng muốn kêu Xuân-Đào thức dậy đặng đem xuống ghe luôn thể, kế nghe trước cữa Thạch-đình có tiếng người đi tới.

Triệu-Dỏng lật đật quăng dây, rồi lại cữa sổ phía kia, chiền qua nhánh cây mà leo xuống, khi xuống tới ghe, thì nghe trên Thạch-đình có tiếng dộng cữa kêu râng. Triệu-