Trang:Giot Mau Chung Tinh - Cuon 3.pdf/18

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
— 112 —

Thu-Hà nghe rồi liềng cám ơn thoàn-sư và dắc Triệu-Nương trở ra trước chùa, đứng xem phong cãnh, xãy thấy trong đám đông phía kia, có một người đương đứng lom lom xỏ mắt châm chỉ ngó mình, thì sảng sốt hải kinh rồi mặt mày liền tái xanh thất sắc. Xem như một đóa đào hoa đương tốt tươi rực rở dưới bóng dương quang, bỗng chúc nhụy xũ hoa tàng, hồng phai phấn lợi, rồi kêu Triệu-Nương, Triệu-Nương và nói: Cô làm ơn vịnh giùm tôi ra xe cho mau mau.

Triệu-Nương nghe kêu, liềng bước lại nắm tay Thu-Hà, thì tay chơn đều lạnh, Triệu-Nương thất kinh và kêu và hỏi: Tiễu-thơ sao vậy Tiễu-thơ?

Thu-Hà lắc đầu, và mắt ngó qua phía kia dớn giác và nói: cho mau, cho mau vịnh tôi ra xe một chúc.

Khi ra tới xe thì hối tên đánh xe giục ngựa chạy mau, còn mình dựa vào mui, một tay vịnh xe, một tay chận ngang trên ngực, dường như bị chứng kinh tâm, trong ngực rất phập phồng hồi hộp.

Xe chạy một đỗi, Thu-Hà day mắt ngó lại phía sau, thì vùng la lên; biễu chạy cho mau, người ta theo, người ta theo kia kìa.

Triệu-Nương lấy làm lạ, chẳng biết ai theo liền day đầu ngó lại, thì quả nhiên thấy một người đương bương bả theo sau, Triệu-Nương liền hối tên đánh xe chạy đi cho kíp.

Khi xe về tới lữ-phòng, ngó lại thì người ấy đâu mất, đó rồi Thu-Hà xuống xe bước vào phòng, ngồi dựa nơi ghế, sắc mặt buồn hiu, dường như có việc tai biến xảy đến thình lình làm cho tâm thần đều hoãn hốt.

Kế Triệu-Dỏng ngoài cữa bước vô, thấy Thu-Hà mặt mày khác sắc, thì lấy làm lạ, lật đật bước lại và hỏi: Thưa Tiểu-thơ, hôm nay Tiễu-thơ trong mình có đau chứng chi, thì xin nói, đặng tôi kiếm thầy thuốc thang điều trị.

Thu-Hà lắc đầu và nói: Không không, xin Triệu-hữu đừng rước thầy mất công, bịnh tôi ngày nay đây, dẩu cho thánh dược thần-y có đây, thế cũng vô phương điều trị.