Trang:Giot Mau Chung Tinh - Cuon 3.pdf/35

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
— 129 —

Vương-Bích nghe Triệu-Dỏng trả lời như vậy, bèn dòm vô nhà đặng coi có ai chăng, xãy thấy có bóng đờn bà lấp ló phía trong, thì nghi và nói: Người nói không ai, sao trong nhà có dạng đờn bà con gái đó vậy? Người hảy tránh, để ta xét coi, và nói và sấn sước bước vô.

Triệu-Dỏng nỗi xung, lấy tay cảng lại và nói: Ngươi muốn xét thì phải xin phép cái cánh tay ta đây, bằng ngươi ỷ thế làm ngang, thì nó không hề đễ cho mi bước tới một bước.

Vương-Bích nghe nói thì mặt đỏ phừng phừng, và nói: Để ta bước vô coi mi làm chi ta cho biết, nói rồi xốc tới bước vô, Triệu-Dỏng tức thì lấy tay nắm ngang ngực Vương-Bích, quăng ra một cái rất mạnh, làm cho Vương-Bích hỏng chơn văng ra xa hơn năm thước rồi té nhào xuống đất, Triệu-Dỏng nhảy lại đạp chơn trên lưng, muốn đánh thêm một thoi, cho rồi đời ngang ngược.

Bạch-xuân-Phương thấy Triệu-Dỏng sức mạnh phi thường, xem thế ắc cao cường vỏ nghệ, thì chạy lại mà cang rằng: Xin tráng-sĩ bớt lòng thạnh nộ, vì vương Hữu trong cơn nóng nãy, mà ra sự lỗi lầm, nếu thiệt chẳng có hai gái vào đây, thì chẳng cần chi mà sanh đều tranh đấu, nói rồi lại dắc Vương-Bich trở ra, rồi cả hai lên ngựa đi về một nước.

Triệu-Dỏng mặt còn phừng phừng sắc giận, đương đứng trợn mắt ngó theo, xãy nghe có người phía sau bước tới vỗ vai một cái và nói rằng: Mừng cho Triệu-quí-hửu đắc thắng.

Triệu-Dỏng day lại thì thấy Đông-Sơ và các chị em đều chạy ra mừng rở.

Thu-Hà nói: Nhờ có Triệu-quí-Hữu mau chơn ra cảng trước ngỏ, nếu không thì anh tôi và Vương-Bích, đã xốc vô nhà, gặp tôi và Lang-quân ở đây, ắc sanh đều đại sự.

Kế đó Đông-Sơ day lại biểu tên bộ-hạ đi mướn một cỗ xe, rồi rước Thu-Hà và hai anh em Triệu-Dỏng trở về tư dinh, và dọn dẹp mot phòng cho Thu-Hà và Triệu-Nương ngơi nghĩ, còn Đông-Sơ thì tính làm một tờ biễu chương, bày tỏ sự tình, đặng xin Hoàng-thượng ngự bút tứ hôn, ngỏ cùng Thu-Hà vầy duyên cang lệ.