Trang:Giot Mau Chung Tinh - Cuon 3.pdf/42

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
— 136 —

quan Thiếu-húy Triệu-Dỏng thì chẳng biết thất lạc thi hài nơi nào, nay chưa tìm đặng. Nói rồi lấy tay chỉ vô nhà nhỏ và thưa rằng: Linh cửu của quan Đô-Húy đương quàng tại Tùng-đình kia, xin Quới-nương theo tôi vào trong thì thấy.

Thu-Hà nghe nói lật đật bước vô, thì phía trước có chưng một Hương-án nghiêm trang, nhưng mà đèn chong leo lét. Nhan đốt lờ mờ, chính giữa đễ một linh cữu với ít chậu bông hường, xem đã nhụy úa hoa tàng, dàu dàu nhánh lá, bên màn có trao một tấm minh-sanh (kêu là tấm triệu) và có viết một hàng chữ phấn như vầy: « Ngự-tiền hộ-giá Ngự-lâm-quân Đô-húy, Vỏ-đông-Sơ chi cữu. »

Thu-Hà thấy rỏ là Vỏ-đông-Sơ đã chết, thì chạy lại ôm linh-cữu mà khóc một cách ai bi thê thãm rằng:

Trời ôi! Trời sao nở đem lòng nghiệc ác, mà cứ ghét ghen chi mải phận người, đã mấy phen làm cho kẻ góc biễn, người đầu non, kẻ sầu đông người thãm bắc, làm cho mai gầy liểu ốm, phấn lợt hương tàng, làm cho duyên nọ lở làng, đờn kia chinh phiếm, ngày nay còn nông nỗi gì mà khiến cho gái nọ mất chồng, trai này bỏ vợ?

Ớ quân Mảng-tặc kia ôi! bây cậy chi những lằng tên muổi đạn, mà làm cho đôi ta rẻ vợ phân chồng; Ớ quân thù nghịch kia ôi! bây ỷ thế nước mạnh binh nhiều, mà làm cho đôi ta ngày nay phải keo tang hồ rả!

Lang quân ôi! bấy lâu hai ta đã quang hà cách trở, biết bao là non nước lạc lài, nay mới cùng nhau vừa tạng mặt kề vai, cũng ngở là vợ chồng đặng vui tình nệm gối, chẳng dè ngày nay thiếp ra đến đây, thì màn sầu giả dượi, trường thãm hắc hiu, chỉ thấy cái linh cữu nầy là chỗ lang-quân đã nằm đó mà thiêm thiếp một giấc u hồn, thật là cách nhau trong gang tất chẳng xa, nhưng mà dẩu kiếm ngàn năm cũng không trông thấy mặt.

Lang-quân ôi! Nước non đó, quê hương ta đó, nở bỏ đi, mà xuống chốn tuyền đài; tình nghĩa đây, ân ái ta đây, đành nhắm mát, mà theo miền dị lộ?

Tình-quân ôi! em nhớ thuở Lương-đình hội ngộ, đã cùng nhau căng dặn đến đều, nay sao mà, nằm đó yêm liềm, chẳng cùng thiếp lời chi tự biệt?