Trang:Giot Mau Chung Tinh - Cuon 3.pdf/46

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
— 140 —

HỒI THỨ HAI MƯƠI TÁM

Dọn Tùng-đình phối hiệp cuộc nhơn duyên

Lập miễu vỏ đễ thờ người trung liệc

Khi Bạch-thu-Hà liều mình tự tữ rồi, thì tên đội-trưởng ở tại Tùng-đình thấy vậy liền báo tin cho quan Tư-sự hay, tức thì Quan Tư sự bỗn thân đến nơi, khán nghiệm thi hài xong rồi, liền viết một biểu chương đặng cáo báo sự ấy cho Hoàng-thượng rỏ, và biểu đội-trưởng coi lo tẩn liệm Thu-Hà rồi đễ riêng linh cửu nơi một nhà kia cách xa Tùng-đình chừng trăm thước, và quàng đó mà chờ lịnh.

Đây nhắc lại khi đạo binh tả dực của ta đã đến cứu viện, và các đạo binh kia cũng đều kéo tới tiếp ứng, rồi hổn chiến một trận với binh Mảng-châu rất dữ dằn, làm cho binh nó đánh không lại, đều kéo nhau chạy tang, chẳng dám xâm lấn bờ cỏi như khi trước nữa.

Lúc giặc yên rồi, Hoàng-thượng bèn hạ lịnh kéo binh về Lạng-sơn, rồi mở tiệc khao binh thưởng tướng. Kế có quan tư-sự bước vô ra mắt Hoàng-thượng, và dưng một biễu chương tâu về việc Bạch-thu-Hà tự tữ, linh cữu còn quàng một bên Tùng-đình, và xin Hoàng-thượng liệu lượng lẻ nào, đặng định ngày an táng.

Hoàng-thượng xem biểu chương rồi thì dậm chơn chắc lưởi và nói: trước khi giặc Vỏ-đông-Sơ có gởi cho trẩm một biễu chương, tỏ bày sự tích của Thu-Hà và xin trẩm ngự bút tứ hôn, kế gặp lúc cang qua chinh chiến, vì vậy nên trẩm chưa kịp định cuộc nhơn duyên cho hai đàng, chẳng dè ngày nay Thu-Hà lại vì chồng mà tự tữ, thật đáng khen cho nàng là một gái tiếc hạnh trung trinh, trong đời ít có, nói rồi day lại hỏi quan Lễ-bộ-thượng-thơ rằng: theo ý khanh thì việc ấy phải liệu định lẻ nào?

Lể-bộ-thượng-thơ tâu rằng: theo ý thần hạ thì Vỏ-đông-Sơ với Bạch-thu-Hà tuy là gá nghĩa nhơn duyên, kết tình chồng vợ, nhưng mắt bị lưu lạc giang hồ nên chưa tính đặng việc hôn phối cho rỏ ràng minh bạch, nay Thu-Hà đã giữ một lòng trinh liệc mà thác theo Đông-Sơ đặng cho trọn chữ ân tình, thì cũng là một người đờn-bà đáng phong đáng ngợi.