Trang:Hoang tu Canh nhu Tay, Quyen 1.pdf/30

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
— 28 —

quyến của ngài trở về Saigon, đặng cầm quyền chánh trị.

Hai tướng lảnh mạng đem một đội quân nhơn, noi theo đường lên Hà-Tiên thẳng tới.


HỒI THỨ BA

Bởi lạc bước, Nguyển-Vương xin tá túc,

Vì lợi danh, Hồ-thị quyết hành hung.

Lúc bây giờ Nguyển-Vương và hai tướng tùy tùng là Nguyển-văn-Thành với Nguyển-kim-Phẫm, đương ở Hà-Tiên chiêu mộ các đạo Nghỉa-binh, đặng chờ ngày đem quân xong vào Gia-định.

Bửa nọ Nguyển-Vuơng và hai tướng cởi ngựa đi theo đường rừng thẵng vào Rạch-giá, bỗng gặp một tướng Tây-sơn, dẫn một toán quân ước chừng vài chục, trong rừng kéo ra, thấy biết Nguyển-Vương, liền dẫn binh cảng lộ, quyết bắt cho được, đặng đem về Qui-nhơn mà nạp cho vua Tây-sơn là Nguyễn-Nhạc.

Nguyển-văn-Thành với Nguyển-kim-Phẫm, thấy vậy liền xin Nguyển-Vương chạy trước kiếm chỗ lánh mình, rồi hai người tuốt guơm xông ra ngăn ngừa quân giặc.

Tướng Tây-sơn bèn truyền quân xốc tới vây phủ chung quanh, đánh với hai tướng một hồi rất dử.

Nguyễn-văn-Thành với Nguyễn-kim-Phẫm tã xung hữu đột, đốn trước ngăn sau, hai cây gươm huơi ra như lửa nhán chớp giăng, và chém ngược đâm ngang, nghe kêu vùng vụt, đường gươm của hai tướng đi tới đâu, thì quân Tây-sơn đều kinh hãi giang ra, chẳng dám xốc vô cự địch.

Tướng Tây-sơn thấy vậy liền xông vào trợ chiến,