— 210 —
TÚY-KIỀU THI TẬP
1. TÚY-KIỀU VỊNH TÍCH.
Giọt nước Tiền-đường chẳng rửa oan,
Phong hoa chưa trắng nợ hồng-nhan,
Lòng tơ còn vướng chàng Kim-trọng,
Gót ngọc không thanh chốn thủy quan,
Nửa giấc đoạn trường tan gối điệp,
Một dây bạc mạng giứt cầm loan,
Cho hay những kẻ tài-tình lắm,
Trời bắt làm gương để thế-gian.
2. DU THANH MINH.
Vừa tiết xuân sang liễu xủ mành,
Dập-diều ai cũng hội thanh-minh,
Tro tàn lẩn-quẩn đàng xe-ngựa,
Gò đống xa gần nức yến-anh,
Nấm đất thương đau người chín suối,
Bên cầu gặp-gở khách ba sanh,
Tình kia kiểng nọ càng lai-láng,
Khi trở gót hài bóng đã chênh.
3. NGỘ KIM-TRỌNG.
Trong tiết thanh-minh hội dập-diều,
Tình-cờ gây dựng truyện Kim Kiều,
Lạc vàng trổi tiếng cương dừng lại,
Cây ngọc xa chừng mắt ghé theo,