Trang:Nam Ky phong tuc nhon vat dien ca 2.pdf/16

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
— 62 —

Mỷ-Tho 卽古定祥

Mỷ-tho phong cảnh thi:

Phong cảnh vui xem hạt Định-tường,
Tàu xe đông đảo mối đầu đường.
Cồn-rồng đất nổi che tiền diện,
Cổ-lịch đồn xây trấn viển phương.
Phú nử hào nam nơi tổng lý,
Cử nhơn tấn sỉ chốn khoa trường.
Thuần lương tập tục dân no đủ,
Hóa hóa sanh sanh lợi ruộng vườn.

Mỷ-tho nguyên tỉnh Định-tường, Phía tiền một dảy phố phường quá đông.
Trên bờ hàng hóa thạnh sung, Dưới sông ghe đậu chật cùng ngoài trong.
Sông con giáp nước Sân-trông, Truy nguyên thuở trước bởi ông Vân-hầu.
Đào thông theo giặc cho mau, Quân Mên thất thế hàng cầu nhiêu sanh.
Một đầu giáp lại Bến-tranh, Một đầu giáp lại thấu ranh Vủng-gù.
Song mà hồi ấy chỉnh tu, Để lo phòng bị tuần du tặc thuyền.
Hẩy còn chật hẹp chưa liền, Gia-long nhứt thập bát niên thêm đào.
Từ sau thuận tiện ra vào, Ghe buôn tự thích chở trao dể giàng.
Chạy dài theo mé đại giang, Phía trên giáp với An-giang Vàm-hàng.
Cù-lao trước mặt án ngang, Chữ kêu Long-đảo rở ràng trời sanh.
Khen ai cũng khéo đặt danh, Khi xưa mới nổi như hình ngọa long.
Lưu truyền tiếng gọi Cồn-rồng, Để làm bình tế ngoài vòng Mỷ-tho.
Qua sông Rạch-miễu có đò, Một ngày hai buổi ra vô hoài hoài.
Cồn-rồng nay cất lầu đài, Một tòa cao thấp trong ngoài làm nhơn.
Để nuôi tàng tậc bịnh nhơn, Không cho chung chạ sợ cơn nhiểm truyền.
Nên làm ra một cỏi riêng, Năm thìn trận bảo ngửa nghiêng tanh bành.
Ơn nhờ Thượng-đế háo sanh, Mười phần hao một chẳng đành tang hoan.
Rộng dài bề dọc bề ngang, Mười lăm phần tổng khắp ngàn điền viên.
Thổ nghi vườn ruộng tương liên, Bông hoa quả phẩm thường xuyên thiếu gì.
Cá tôm sò ốc đâu bì, Cũa nơi sông biển lắm khi dư dùng.
Tốt tươi bắp đậu các giồng, Khoai lang Trấn-định người trồng vạn thiên.
Cải rau bông thuốc khắp miền, Đồ làm trong rẩy xóm riềng nhặc sai.
Bí thời tiếng bí Ba-lai, Mía thời Gò-các ai ai đẹp tình.
Hòa-quới với tổng Hòa-thinh, Dừa khô thổ sảng có danh Nam-kỳ.
Cây dừa chẳng bỏ món chi, Niên niên thạnh lợi nhiều khi dân nhờ.
Trời sanh vật giữa cỏi bờ, Ở đâu đã sẳng tư cơ cho người.
Cái-váng kễ biết mấy mươi, An-hồ Tân-thạch khô tươi dập dồn.