Trang:Nam Ky phong tuc nhon vat dien ca 2.pdf/28

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
— 74 —

Bình-chánh tổng An-hội thôn, Cựu tân hương chức bảo tồn thỉ chung.
Ngọn rau tấc đất chữ lòng, Tu bồi miễu-vỏ tâm đồng hân hoan.
Bởi vì gốc có viên quan, Là chánh Tổng-Huởn sữa sang lịch đời.
Cù-lao giồng án các nơi, Người đều nhờ cậy lộc trời điền viên.
Chợ-lách có ông Huyện-Thiền, Làm tôi Nhà-nước nhọc siêng công trình.
Sảo thông chữ nghĩa học hành, Chiêu hiền đải sỉ đam mình dạy dân,
Giữ câu liêm cán thận cần, Sữa nên phong tục Mỷ thuần gần xa.
Các làng an ổn cữa nhà, Chẳng lo trộm cướp ngầy ngà ngày đêm.
Tế thần phép tắc tôn nghiêm, Y quan lể nhạc khiêm khiêm kính nhường.
Xóm riềng roi dấu yêu thương, Bình-sơn sở tại thôn hương tiếng đồn.
Chợ Vủng-liêm, Trung-tính thôn, Đình thần chùa phật nghiểm tôn trong làng.
Mấy nhà hào hộ giàu sang, Lắm tay khẳn khái lắm trang mẩn cần.
Đốc-phủ-sứ, Nguyễn-duy-Tân, Ngài đà hưu-trí dưởng thân thanh nhàn.
Trước sau danh giá vẹn toàn, Sanh con lập nghiệp vững an sum vầy.
Gò-ân, Nước xoáy lịch thay, Có ngôi Thần-miểu làng rày Hồi-long.
Thuở Cao-hoàng-đế Gia-Long, Bị Tây-sơn biến ngự trong ấy thường.
Ngày nay đông đảo thôn hương, Dấu xưa lễ nghĩa hào cường phú gia.
Miễu thần ngay chỗ ngã ba, Lầu đài cao vọi một tòa nghiêm trang.
Diện tiền triều thủy tam giang, Vách tường bốn phía tam quan cữa đình.
Phải là nhơn kiệt địa linh, Người nhờ cuộc đất thái bình dinh dư.
Thầy Tỗng-Nghĩa tánh nhơn từ, Gốc nhà phước đức còn chừ hiễn vang.
Con là Tỗng-Lễ rất nhàn, Thủ thành sự nghiệp bão toàn thinh danh.
Anh em sung túc gia đình, Phụng nuôi lão mẩu đẹp tình từ huyên.
Hồi-Long tứ cận xóm riềng, Giàu sang nhà ấy khuôn viên tiếng đồn.
Bình-trung tỗng, Trung-hưng thôn, Có ông Cai-tỗng danh tồn đương vi.
Tên người là Nguyễn-văn-Phi, Làm tôi giúp nước lắm khi thanh cần.
Bắt ăn cướp, đã nhiều lần, Khai kinh Mướp-sác nhơn dân đều nhờ.
Gốc nhà lương thiện tư cơ, Cha là Chủ-Báu thuở giờ lưu lai.
Sanh ra trai lớn, Nguyễn-Bài, Làm Hương-sư chức có tài cãm đương.
Bình sanh dỏng lực khác thường, Hào tâm hiệp khí chẳng nhường cỗ phong.
Nguyễn-Báu, Nguyễn-Bài hai ông, Đã đều về chốn âm cung xa miền.
Nguyễn-Phi sau nối mối giềng, Phụ huynh sự nghiệp nhơn hiền cã ba.
Phi, thêm kế mỷ thê gia, Ông Đỗ-văn-Tuấn trước là phụ ông.
Tuấn, làm Cai-tỗng Bình-trung, Nết-na ngay thẳng cám trông nhắc đời.
Bên mình bên vợ rạng ngời, Băng thanh ngọc nhuận phải người nhà sang.
Vĩnh long phong cảnh thanh nhàn, Nghiệp nhờ hột lúa muôn vàng thương sương
Sông to tôm cá có thường, Lưới chài xăm đáy sở trường làm ăn.
Xe mui đưa rước lăng xăng, Ghe lồng sắm đễ nghề năn buôn hoài.
Thuở kia khoa mục nhiều ngài, Hẫy còn tào phách lưu lai Thánh-hiền.
Thơ bài đờn địch chơi liền, Phong lưu lớp trước lưu truyền hậu sanh.
Tre bông vật mọn mà danh, Vĩnh-long với Mỷ tươi xanh đầy bờ.
Bến-tre, Sa-đéc, Cần-thơ, Cũng là có ít lờ mờ dạng bông.