Trang:Nam Ky phong tuc nhon vat dien ca 2.pdf/46

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
— 92 —

Am chùa hang động nhiều nơi cổ,
Thơ phú rượu đờn lắm kẻ thanh.
Nhớ thuở Cao-hoàng hưng đế nghiệp,
Bầy xà cứu giá giữa dòng xanh.

Hà-tiên phong cảnh lịch thanh, Nguyên xưa Mạt-Cữu riêng mình phụ dung.
Tục kêu là Mạc-tiên-công, Gốc vì để tóc một lòng thờ Minh.
Cam bề chẳng ở đất Thanh, Huề gia khiết quyến tách mình trùng dương.
Qua Hà-tiên, lập phong cương, Câu liên trước cữa người thường đọc vang.

自 家 膚 髮 完 忠 孝
浮 海 波 濤 外 死 生

Hiếu-vương chúa Nguyễn sắc ban, Phong Tổng binh chức một phương chuyên quyền.
Hiệu Vĩnh-thạnh Ất-vì niên, Giặc Mên đánh phá Hà-tiên không dè.
Tiên-công thoàn chạy Vủng-kè, Phu-nhơn Bùi-thị tư bề hoản kinh.
Giữa sông chuyễn bụng thình lình, Đẻ ông Thiên-Tích lòa mình hào quang.
Lồi lên một vị Phật vàng, Lớn cao dồ sộ thấy càng sợ ghê
Sáng ra xem xét tư bề, Sai quân diều dở khiêng xê vô bờ.
Công bèn tướng địa khai cơ, Lập chùa mé nước phụng thờ đến nay.
Tưởng ra điềm cũng lạ thay, Đặt tên Thiên-Tích nghĩa rày trời cho.
Dần dần sắp đặt qui mô, Làm nên sự nghiệp cơ đồ bền lâu.
Bính-Thìn Vĩnh-hựu năm sau, Cho ông Thiên-Tích tước hầu tập phong.
Mạt-hầu ăn học lắm công, Hà-tiên thập vịnh tả trong cảnh mình.
Mên thường cưu dạ bất bình, Giận vì Mạt-thị chiếm tranh biên thùy.
Tìm mưu tranh đoạt nhiều khi Ghe phen tích oán vậy thì sanh tâm.
Nắc-Vồn binh mả lai xăm, Mạt-hầu đánh phá giải dằm tuyết sương.
Đánh Mên đuỗi đã xa đường, Rượt theo bố trận đêm trường với nhau.
Phu-nhơn Nguyễn-thị kế sâu, Đem binh phụ nữ cơm âu sẳng sàng.
Cho quân thay đỗi bảo xang, Ăn no đủ sức phá tang Nắc-Vồn.
Quân Mên mất vía kinh hồn, Tự tư dỉ hậu tiếng đồn oai linh.
Đác tiền hiệu chử Thái-bình Nơi Vủng-thơm xứ đẹp tình nhơn dân.
Cao-hoàng đại mạng chơn quân, Trời xuôi gặp gở hiền thần cũng duyên.
Tây-sơn binh tướng đầy miền, Mạt-hầu cô thế ngài liền sang Xiêm.
May nhờ lân hảo một niềm, Thỉnh binh cứu viện cơ tìm ngày sau.
Bị Mên sàm nịnh gian tâu, Rằng Gia-định có Mạt-hầu mật thơ.
Mưu thâu Vọng-các cỏi bờ, Vua Xiêm bắt hết bây giờ tra minh.
Ỷ khôn đôi chối sự tình, Mạt-hầu Thiên-Tích liều mình chết oan.
Người ngay hồn xuống suối vàng, Một vùn chánh khí nhẩy tràng thương minh.