Trang:Nam Ky phong tuc nhon vat dien ca 2.pdf/49

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
— 95 —

Vậy nên sắm sẳng nhà bè, Trữ đồ buôn bán xuồng ghe mua thường.
Tốt thay Châu-phú thôn hương, Miểu chùa nhà việc phô trương kỉ càng.
Hềm vì một chổ tồi tàng, Miểu quan Chưởng-lể bỏ oan bấy chầy.
Ngài xưa công nặng đức dày, Mở mang bờ cỏi dẹp bầy kiến ong.
Miểu thờ vỉnh viển non sông, Cù-lao Ông Chưởng người đồng thấy nghe.
Biên-hòa một sở chỉnh tề, Bởi vì thiện tính lạc đề háo thi.
Huống chi Châu-đốc nhơn nghì, Viên quan hương chức nở gì lấp ngơ.
Chung tiền bồi đắp tư cơ, Thì phần phước ấy cũng nhờ về sau.
Tục hay háo chuyện nhương cầu, Thĩnh Thần-tiên xuống hỏi âu dữ lành.
Thổ-thần ở rạch Hộ-thành, Xóm kêu Hàng-xáo hiển linh lên thường.
Phụ cơ viết chữ chán chường, Nhiều khi ứng nghiệm tỏ tường không sai.
Nhà thờ cao lớn rộng dài, Học trường dạy dổ nuôi tài thiếu niên.
Trần-hữu-Huân, cũng sỉ hiền, Nguyên xưa làm Huyện ở miền Bạc-liêu.
Chánh lành người thảy chuộng yêu, Gia đình hiếu hữu dạy nhiều môn nhơn.
Thanh nhàn tài phú dưởng chơn, Tuy đà tử biệt còn cơn cảm tình.
Lâm-phước-Triều, người nước Thanh, Người hay gan ruột kinh dinh cơ đồ.
Lập thành đại nghiệp qui mô, Tiệm kia tiệm nọ buôn to muôn ngàn.
Tiếng đồn Châu-đốc thất sang, Kễ sao cho hết cã ngàn danh nham.
Lịch thay phong cảnh núi Sam, Mã quan Tiền-nhậm thuở làm lắm công.
Thoại-hầu tiếc rạng non sông, Còn ngôi thạch mộ người đồng gọi lăng.
Núi Sam phía bắc dưới chưn, Đấp phong mã lạp bỗn căng một nền.
Ngài xưa bão hộ Cao-mên, Ghe phen án thủ giử bền an biên.
Đào kinh Lạc-dục Long-xuyên, Giáp vô Rạch-giá bia truyền Thoại-sơn.
Đào kinh Vỉnh-tế lại hơn, Danh chồng danh vợ không sờn cã hai.
Thoại-Sơn thì đặt tên ngài, Bà là tên Tế lâu dài với sông.
Sông tên bà, núi tên ông, Thoại-Sơn Vĩnh-Tế song song miêng trường.
Cách chừng vừa một dặm đường, Có am Bà-Thợ lữa hương phụng trì.
Thầy Thông-Cang, bụng háo thi, Tháp chôn Bà-Thợ tốn khi quá ngàn.
Cang chịu bạc hơn một ngàn, Còn bao nhiêu nữa phân chang cho người.
Suối vàng Bà-Thợ ngậm cười, Thầy-Cang cũng tiếng rạng ngời muôn năm.
Thương thay người rất hảo tâm, Rũi ro nay đã qui âm số trời.
Sống sao thác vậy nhớ lời, Đem về an táng kế nơi tháp bà.
Thiện nam tín nữ gần xa, Nội Châu-đốc hạt đều là yêu thương.
Tạc làm thần chủ tỏ tường, Thờ trong am tự thường thường nghiêm trang.
Một tòa chùa phật Tây-an, Nhứt-thừa-hòa-thượng thanh nhàn tiên du.
Roi truyền y bát mấy thu, Nay còn các sãi giữ tu đến rày.
Núi-sam trên núi cao xây, Tháp đài vọi vọi ngó tày vân tiêu.
Cây reo tiếng tợ tiêu thiều, Sương mơi mát mẻ gió chiều lai rai.
Nhà lầu rộng rãi an bài, Mỗi phòng đều có cẩm lai váng ngồi.
Lính thường canh gát lau chuồi, Các loài thập vật một ngôi sẳng sàng.
Bông hoa cây trái tứ bàn, Đường quanh theo núi đi càng thung dung.
Tốn hao biết mấy nhơn công, Chi nhường phong cảnh chỗ Bồng-lai tiên.