Trang:Nam Ky phong tuc nhon vat dien ca 2.pdf/56

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
— 102 —

Thường khi Châu-đốc đi lên, Thuở ông Hữu-Dực trấn bên An, Hà.
Khi thời dạo xuống đường xa, Vách thành cữa hữu cây da Long-hồ.
Khi thời hiện xuống Mỷ-tho, Khi qua Chợ-lớn ra vô Chùa-bà.
Tới đâu hay cứu người ta, Thai sanh sảng nạn nhiều nhà mang ơn.
Rỏ ràng chuyện thật nguồn cơn, Cũng là tú khí dinh huờn không phai.
Diễn ca một cuốn an bài, hai mươi hai hạt trong ngoài kể ra.
Vủng-tàu Bà-rịa Biên-hòa, Qua Thủ-dầu-một lại là Tây-ninh.
Sài-gòn Gia-định thinh thinh, Chợ-lớn Châu-thành biết mấy thanh quan.
Hỏa-xa kinh quá Tân-an, Đất liền giáp với các làng Gò-công.
Bến-tre với Mỷ dân đông, Hai bên phong cảnh thạnh sung đẹp tình.
Vĩnh-long qua thấu Trà-vinh, Sốc-trăng rồi lại kế thành Bạc-liêu.
Cần-thơ thổ địa phì nhiêu, Trời cho thâu hoạch lúa nhiều vạng thiên.
Long-xuyên Rạch-giá Hà-tiên, Giáp ra Châu-đốc xuống liên Tân-thành.
Tục kêu Sa-đéc thành danh, Bỗn căng vườn ruộng tươi xinh đầy đường.
Trời đà sắp định phong cương, Bởi người ăn ở sữa đương mới mầu.
In ra hai cuốn trước sau, Vắn dài ước bảy ngàn câu đành rành.
Nay đà hai cuốn ấn hành, Xiết bao cảnh vật linh tinh xa gần.
Kể sơ chánh ngạch bộ dân, Sáu mươi dư vạng ăn mần các nơi.
Nam phụ lão ấu bộ đời, Chừng hơn ba triệu ơn trời hóa sanh.
Trải xem đại khái dân Thanh, Hơn mười ba vạng dinh sanh mẫn cần.
Ngày nay chánh trị đời tàn, Tục còn nước cựu nhơn dân lạc nhàn.
Thổ nghi phong cảnh cả ngàn, Nói sao cho hết mọi làng mọi nơi.
Làm ăn thong thã nghĩ ngơi, Khi lo mệt nhọc khi chơi bĩ bàn.
Càng ngày đông đảo lịch sang, Cội nền bão hộ thạnh an cữu trường.
Quấc âm cứ thiệt điển tường, Dở hay thêm bớt kính nhường đạt nhơn.

CHUNG

Phụ Tài-nữ Phan ngọc Anh vịnh quoc âm.

Lúc ấy Đức Thành Thái đi ngự
nam-kì nàn ấy nhơn có lời vịnh ấy.

Ngan năm gặp gỡ hội minh lương.
Thiên hạ ngày này mới mỡ mang.
Tất đất ngọn rau noi dấu củ.
Đai cơm bầu nước chực bông fường.
Vui lồng Thánh đế nơi xe ngựa
Xót dạ thờn dân chốn lửa thang.
Nước mắt anh hùng lau chẳng coó
Tang thương mấy cụt nghĩ mà thương.