Trang:Nam Ky phong tuc nhon vat dien ca 2.pdf/8

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
— 54 —

Dinh quan Chánh-bố phía tiên, Nhà-thương nhà-phước cất liền xanh quanh.
Đình thần ở giữa châu thành, Trước thì Nhà-việt rộng thinh hai bề.
Xe hai bánh sắm ê hề, Ghe-lồng ghe-cữa các bề đẹp đông.
Văn chương đờn địch sảo thông, Rổ-ô lại với mát-thong khéo nghề.
Miểu chùa tuy ở xứ quê, Lể nghi tế tự chỉnh tề thạnh sung.
Gốc nhờ đạo thánh vung trồng, Nên người khẳn khái hẩy lòng sắt son.
Tang, Hôn, phẩm tiết vuôn tròn, Vãn lai thù tạc tục còn tương đôn.
Hòa-lạc-hạ, Bình-ân-thôn, Thành-hoàng miểu vỏ nghiểm tôn tu bồi.
Bảy lầu bảy nóc một ngôi, Qui mô cách thức chiếm khôi các đình.
Tước-nguyên chỗ thiệt có danh, Giàu sang cũng lắm lịch thanh cũng nhiều.
Đường nước không có bao nhiêu, Từ vàm vô chợ rạch đều quanh co.
Đã có xà-lúc tàu đò, Lại thêm Lục-tĩnh tàu to ghé hoài.
Rạch-chùa cầu bến ở ngoài, Mỗi tuần Chúa-nhựt đặng vài lần qua.
Côn, Kình, bặc dấu phong ba, Người an nệm chiếu hãi hà bất dương,
Mới lập đôi sở Thánh-đường, Đọc kinh xem lễ ngày thường chưa đông.
Trường-quan trường-tỗng ngoài trong, Mấy thầy dạy dỗ vẹn xong phận mình.
Hậu sanh cần mẫn học hành, Dần qua trường lớn tạo thành hữu nhơn.
Ông Chủ Thiều, ông Huyện-Nguơn, Với thầy Tú-Hội rượu đờn phú thi.
Ông Quãn-Tá chuyên nghiệp y, Chủ-Hùng, Cã-Thuận đều qui diêm-đình.
Ông-Tá nho nhã hiền lành, Ông-Hùng, Ông-Thuận miểu đình sữa sang.
Thương thay thế biến ly loàn, Khuôn viên lớp trước điêu tàn không lưa.
Hồi còn đạo học dây dưa, Văn chương phong nhã cách chưa tiêu mòn.
Lâu lâu qua đến đời con, Thói đời lần đỗi vuôn tròn đặng đâu.
Vậy nên mấy cậu sanh sau, Chữ Tây ăn học lo cầu xuất thân.
Thầy Phó-tỗng, Huỳnh-đình-Ngân, Việc quan khẳn khái thận cần mẫn thông.
Trước làm Địa-hạt Hội-đồng. Mỗi khi nhóm cãi Gò-công đặng nhờ.
Gốc nhà nghĩa chỉ nhơn cơ, Cha xưa biết học đến giờ còn danh.
Hiện tồn sự nghiệp kinh dinh, Mẹ thì giàu lớn châu thành Tước-nguyên.
Chợ-Giồng thầy Cai-tổng Yên, Người thông chữ nghỉa đức hiền tánh chơn.
Xã-thôn nhiều kẻ man ơn, So coi các tỗng tốt hơn người nhiều.
Lắm trang gia phú lẩn kiêu, Tiềm trang kinh sữ vắn hiêu trong làng.
Giáp-thìn trận bão tan hoan, Bước qua Ất-tị họa man cào cào.
Gò-công xiết mấy hư hao, Trời sanh trời dưởng biết sao mà phòng.