Bước tới nội dung

Trang:Nam Phong Tạp Chí 2.pdf/40

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
116
NAM PHONG

Trân-trọng trăm phần lời chiêu phụng,
Ân-cần mấy khúc tiếng ca oanh.
Ở về đều cũng nhờ ơn nước,
Triều giã còn mang một mối tình.

IV

Do bộ Công chuyển thăng bộ Lại (ngẫu-đề)

May rủi thôi thời cũng mặc dù,
Sự đời nỡ để mực đời âu.
Đông hè xoay trở từng ra thế,
Trời đất vần xây thử đến đâu ?
Hay dở mấy vần thi tức-cảnh,
Tỉnh say đôi chén rượu tiêu sầu.
Lòng đơn riêng dặn cùng đầu bạc,
Nôn hỡi còn cao bể hỡi sầu.

V

Tạ ơn ban áo

Áo gấm mầu xanh rõ sởn-sờ,
Muôn ơn sắm sửa những bao giờ.
Gió lồng tay rộng hòa êm mát,
May dũ thân dài kéo vỡn vơ.
Trên dưới bông vàng hoa hớn-hớn,
Vuông tròn chữ thọ nét trô-trô.
Còn nhiều cơ hội về sau nữa,
Khuyên với con tầm khéo léo tơ.


BÀI VĂN CỦA VUA GIA-LONG
TẾ ÔNG BÁCH-ĐA-LỘC

Văn-chương nôm cũ của nước ta không có mấy tí, mà cái mấy tí ấy cũng thường không giữ được đến ta. Thực đáng tiếc thay ! Vì trong lịch-sử nước Nam đã từng có may buổi văn nôm thịnh-hành, nhất là trong thời-kỳ gồm cuối nhà Lê đầu bản-triều. Mà văn nôm lúc bấy giờ đã hơi có tính-cách riêng : văn Lê-mạt thì thường có cái khí-vị chua cay, than thân oán đời, thực là văn thời suy ; văn bản-triều thì biểu cái khí-tượng hùng-cường, thực là văn lúc vận nước đương thịnh.