Trang:Nam ngan chich cam.pdf/37

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
— 36 —

Trẻ mùa hè bò què tháng sáu,
Giai phải vợ cò-bợ giời mưa.
Tốt phô ra, xấu-xa đạy lại,
Được tiếng khen, ho hen chẳng còn.
Lửa gần rơm lâu ngày cũng bén,
Của như núi ăn mãi cũng mòn.
Quan muốn sang, nhà hàng muốn đắt,
Trên trông xuống, người ta trông vào.
Bói ra ma, quét nhà ra rác,
Ăn đã vậy, múa gậy làm sao.
Miệng thế-gian chẳng ít thì nhiều,
Kẻ có tiếng chẳng mạnh thì bạo.
Muốn ăn oản thì nằm mấy sư,
Thấy có thóc mới cho vay gạo.
Mười bó đuốc cũng vớ được ếch,
Trăm hòn chì đúc chẳng nên chuông.
Con có cha như nhà có nóc,
Giai không vợ như cau không buồng.
Con không khóc mẹ chẳng cho bú,
Chúa vắng nhà gà mọc đuôi tôm.
Gái không chồng như thuyền không lái,
Giai có vợ như giỏ có hom.
Ăn cơm không biết giở đầu đũa,
Nằm giữa chẳng sợ mất phần chăn.
Gái có chồng như gông đeo cổ,
Giai có vợ như dợ buộc chân.
Thả con săn-sắt bắt con sộp,
Đổi bát bồ-hôi lấy bát cơm.
Cây giữa rừng ai lay chẳng chuyển,
Hoa mất nhị lấy gì làm thơm.
Giọt máu đào hơn ao nước lã,
Một bát cháo chạy ba quãng đồng.
Giầu có số, nghèo cũng có số,
Tâm là lòng, ý cũng là lòng.
Thấy có của thì tối mắt lại,
Làm kẻ cả phải ngả mặt lên.