Trang:Nam ngan chich cam.pdf/5

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.

thuộc lầu-lầu, đến như ngạn-ngữ của nước mình, thì cho là nôm-na mách-qué, rõ thật bụt chùa nhà chẳng cầu, cầu Thính-Ca ngoài đường.

Hiện bây giờ học giới khoáng-chương, văn minh tiến-hoá, chữ quốc-ngữ đã là một lối giản-tiện, thì nhời phương-ngôn cũng đáng làm một môn giáo-khoa. Vậy nay chắp nhặt từng câu, xếp thành tiểu đối, những câu ba chữ, bốn chữ, năm chữ, sáu chữ, bẩy, tám chữ thì ghép từng vần cho dễ đọc, còn những câu dài thì không có vần, chỉ đối đại thế mà thôi, gọi là: NAM-NGẠN-CHÍCH-CẨM, trước là chuyền thuật nhời nói của người trước, sau là làm gương soi cho bực thiếu-niên đời sau, ăn cơm mới nói chuyện cũ, cũng muốn duy-chì quốc-túy một chút, kể ngạn-ngữ thì nhiều và mỗi nơi nói mỗi khác, không ai nhớ hết được. Chúng tôi nhớ được câu nào thì chép câu ấy, có chữ nào nhầm xin các ngài bác nhã chất chính lại cho, thực là hâm bội.

Nay tựa