Trang:Nhan tuong.pdf/22

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
— 20 —

90 — Lấy cảm-tình mà nghĩ, thời cân cả thế-giới với một người, chưa hẳn đã bên nào nặng hơn.

91. — Con người ta ở đời, lúc nào cũng coi cái sự sống như là thừa, thời mới mong có công-nghiệp vĩ-đại.

92. — Bốn bể chín châu, chưa quả đã xa hơn gang-tấc.

93. — Chữ “giận” chỉ nên để đứng trên chữ “mình”: Chỉ có mình giận mình là phải. Còn như đối với người: người không có việc gì với mình thời còn có việc gì mà giận; người đáng giận thời không bõ giận.

94. — Cái thú đêm thanh, như cả thế-giới chết mà có một mình sống.