tịch-mịch, hết thảy phải lắng nghe cái thiên-lý sáng rõ, thì không dễ mà tới được. » Ông cho cái lương-tri không có cái hiện-thành, phải có tu-chứng rồi mới hoàn-toàn.
Trong những người xưng là môn-nhân của Dương-minh, ông là người tư-thục, nhưng ông hiểu được cái học của Dương-minh có phần hơn nhiều người khác.
Trần Cửu-Xuyên.— Trần Cửu-Xuyên 陳 九 川, tự là Duy-tuấn 惟 濬, hiệu là Minh-thủy 水 người đất Lâm-xuyên, tỉnh Giang-tây, đỗ tiến-sĩ. Cái học của ông hợp cái tịch và cái cảm làm một. Tịch ở trong cảm, là cái bản-thể của cảm; cảm ở trong tịch, là cái diệu dụng của tịch.
3.Nam-trung Vuơng-môn 南中王門.— Môn-phái này ở đất Giang-tô, vùng Nam-kinh. Những học-giả trong môn-phái này là: Hoàng Tỉnh-tăng 黃 省 會, tự là Miễn-chi 勉 之, hiệu là Ngũ-nhạc 五 岳, người huyện Tô-châu; — Chu Đắc-chi 朱 得 之, tự là Bản-tư 本 思, hiệu là Cận-trai 近 齋, người huyện Tĩnh-giang, tỉnh Giang-tô; — Đường Thuận-chi 唐 順 之, tự là Ứng-đức 應 德, hiệu là Kinh-xuyên 荆 川, người huyện Võ-tiến, tỉnh Giang-tô v. v..