di-nho nhà Minh, không ra làm quan với nhà Thanh. Ông dời nhà đến ở đất Sơn-dương và chuyên chú về việc khảo-cứu các Kinh Truyện. Ông làm sách: Thượng thư cổ văn sớ chứng 尚 書 古 文 疏 證 để biện luận cái lầm của sách Cổ-văn thượng-thư 古 文 尚 書 đời Đông Tấn, và sách Thượng-thư-truyện 尚 書 傳 của Khổng An-Quốc đời Tây-Hán. Xưa nay học-giả cho sách ấy là nhất định không ai dám bàn đến. Diễm Bách-thi nghiên-cứu những chỗ sai lầm và cho những sách ấy là ngụy-thư.
Mao Kỳ-Linh. — Mao Kỳ-Linh 毛 奇 齡, tự là Đại-khả 大 可 (1623-1713), người đất Tiêu-sơn, tỉnh Chiết-giang. Ông học rộng, xem hết các sách vở và giỏi về nghề biện bác, tìm những sự sai lầm trong cái học của Chu-tử, để làm rõ cái học của Hán-nho. Ông có làm sách: Cổ-văn thượng-thư oan-từ 古 文 尚 書 寃 詞 để bẻ cái thuyết của Diễm Nhược-Cự bàn về sách ấy. Những sách của ông là: Xuân-thu truyện 春 秋 傳; — Mao-thi truyện 毛 詩 傳, v. v..
Hồ Vị.— Hồ Vị 胡 渭, tự là Phỉ-minh 朏 明, (1633-1713), người đất Đức-thanh, tỉnh Chiết-giang. Ông là một nhà khảo chứng-học có tiếng trong đời Khang-hi và rất tinh về